"Không cần, tôi muốn giúp anh ấy làm thủ tục chuyển viện. . ."
Bùi Vân Khinh còn muốn từ chối, Đường Mặc Trầm đã cắt ngang.
"Ngồi!"
Một chữ, vô cùng bá đạo, không cho cô cơ hội phản bác
Bùi Vân Khinh không nói nên lời.
Ngồi thì ngồi!
Kéo ghế qua, cô không khách khí ngồi xuống, khi dựa lưng vào ghế, cô khẽ thở nhẹ.
Thoải mái!
Nhìn lướt qua bộ dạng của cô, Đường Mặc Trầm nhướng mày nâng cổ tay nhìn thời gian.
"Tử Khiêm, cậu đi!"
"Vâng!"
Hung thủ có thể vẫn đang ở bệnh viện, là bác sĩ điều trị của Đoạn Tư Bình, Bùi Vân Khinh cũng có thể là mục tiêu tấn công của đối phương, làm sao anh có thể để cô rời đi?
Ôn Tử Khiêm trả lời anh, xoay người đi làm thủ tục chuyển viện.
Từ Viễn Phàm xoay người đi tới, "Bộ trưởng, ta đi chuẩn bị bữa sáng cho ngài."
Đường Mặc Trầm gật đầu.
"Giúp bác sĩ Đường cũng chuẩn bị một phần."
"Vâng!"
Từ Viễn Phàm cũng rời khỏi phòng bệnh.
Trong phòng chỉ còn lại Đường Mặc Trầm, Bùi Vân Khinh, cùng Đoạn Tư Bình nằm trên giường.
Bùi Vân Khinh khẽ dời tầm mắt, nhìn thấy người đàn ông đối diện đang cau mày nhìn cô với ánh mắt khó lường.
Cô rùng mình một cái, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, giả bộ nhìn nhịp tim Đoạn Tư Bình.
Nhìn thấy dáng vẻ gian xảo của cô, Đường Mặc Trầm lại vừa tức giận vừa buồn cười.
Một lát sau, Ôn Tử Khiêm đã cùng Vương chủ nhiệm trở lại, phía sau có mấy nhân viên y tế tới tiếp ứng.
“Thư kí Ôn đã nói với tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085866/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.