Lúc này.
Bùi Vân Khinh trong phòng phẫu thuật đang chăm chú nhìn vào kính hiển vi, hai tay hai tay vững vàng thao tác dao điện, mở ra một khe hở nhỏ, cẩn thận từng li từng tí lấy ra mảnh xương vụn bên cạnh bó dây thần kinh.Đặt mảnh xương vụn lên miếng vải vô trùng đã chuẩn bị sẵn trên khay trong tay y tá bên cạnh.
Đối với Bùi Vân Khinh mà nói, ca phẫu thuật này không chỉ là khảo nghiệm kỹ thuật, còn có sức chịu đựng cùng thể lực.
Tối hôm qua cô vừa hoàn thành một cuộc đại phẫu ở thành phố Hải, về sau lại bị Đường Mặc Trầm giày vò mấy tiếng đồng hồ, ngựa không dừng vó chạy về Long Thành, lại lên lớp, chủ trì cuộc họp. . . Sau một ngày bôn ba bên ngoài, buối tối trở về nhà, cơm còn chưa có ăn, lại phải thực hiện một ca phẫu thuật lớn như vậy.
Giờ này phút này, cơ thể cô cũng đang chịu áp lực vô cùng lớn.
Chớp chớp đôi mắt có chút mờ, Bùi Vân Khinh trầm giọng.
"Lau mồ hôi!"
Trợ lý vội vàng lấy miếng vải tiệt trùng ra, giúp cô lau mồ hôi trên trán.
"Bác sĩ Đường, anh có sao không?"
Nhiệt độ phòng mổ không cao, nhưng Bùi Vân Khinh lại mồ hôi tuôn như mưa, nhìn qua có chút không ổn.
Bùi Vân Khinh biết rằng đó là do mình chưa ăn uống đã lâu, lại thêm mệt mỏi dẫn đến các triệu chứng của tụt huyết áp.
"Không có việc gì!"
Cắn răng, cô lại đưa mắt nhìn vào kính hiển vi.
Phần lớn xương vỡ đã được gắp ra ngoài, chỉ cần lấy xỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085859/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.