Bùi Vân Khinh bí rối nhảy trở lại giường, kéo chăn, quấn chặt lấy mình. 
"Sao anh lại quay lại?" 
Nhìn bộ dáng của cô, Đường Mặc Trầm chỉ đành dở khóc dở cười. 
Hiện tại mới biết xấu hổ, không phải còn ở trên người anh quạt gió châm lửa sao? ! 
Lại gần, đứng ở bên giường, Đường Mặc Trầm vươn bàn tay lớn cầm lấy quần áo anh đã chuẩn bị kĩ càng cho cô bên gối. 
"Anh quay lại để nói với em là quần áo anh để bên gối, còn có ..." 
Bàn tay lớn đưa lên đặt lên trên đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng xoa xoa tóc cô, ánh mắt chạm vào ánh mắt của cô, nghiêm túc phun ra hai chữ. 
"Cố lên!" 
Bùi Vân Khinh cong môi, mạnh mẽ gật đầu. 
"Vâng!" 
"Còn có. . ." Đường Mặc Trầm liếc nhìn chăn mỏng trên người cô, "Em lộ rồi!" 
Bùi Vân Khinh giật mình, bối rối cúi xuống nhìn về phía ngực mình. 
Làm sao lại lộ rồi, rõ ràng là đã quấn chặt! 
Còn đang buồn bực liền nghe thấy tiếng cười khẽ của anh truyền tới sau cánh cửa.Biết mình bị lừa, cô cau mày tức giận. 
"Đồ lưu manh, em muốn cùng anh ở riêng một tuần. . . không phải. . . một tháng!" 
Ở bên ngoài, Đường Mặc Trầm đem câu nói kia thu lại vào tai, chỉ nhàn nhạt ngoắc ngoặc khóe môi. 
Ở riêng? 
Vấn đề này. . . Cũng không đến lượt em quyết định! 
. . . 
. . . 
Giống như những năm trước, lễ khai giảng của trường Đại học Y năm nay vẫn được tổ chức ở sân vận động của trường. 
Sau buổi lễ là nghi thức bầu chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085812/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.