Nha đầu này, lại tới! 
Đường Mặc Trầm giơ tay phải lên, đè lại cánh tay cô gái nhỏ đang luồn vào trong áo của anh. 
"Vân Khinh!" 
Biết cô phải học tập lại chuẩn bị tranh cử, mỗi ngày đều rất vất vả, anh cũng không động vào cô, vậy mà tiểu yêu tinh này còn dám chọc anh? 
Tay bị anh bắt không cử động được, Bùi Vân Khinh sắc mặt nhăn nhó, ghé miệng xuống tai anh. 
Cảm thấy môi cô cọ xát qua vành tai, hơi thở của anh càng nặng nề. 
Giơ tay lên giữ đầu cô, Đường Mặc Trầm thấp giọng. 
"Đừng náo!" 
Cô không nói gì, chỉ hơi hé môi, vươn đầu lưỡi nhỏ nhắn, liếm nhẹ lướt qua cổ anh. 
Như thể có một tia chớp xuyên qua cơ thể, làn da của anh cũng căng lên. 
Hai tay chống ở trên giường, Đường Mặc Trầm đem cô đè xuống dưới thân. 
"Còn náo?" 
Trong tầm mắt, khuôn mặt cô gái nhỏ đỏ bừng, rõ ràng là căng thẳng muốn chết, nhưng đôi mắt vẫn dũng cảm đối diện với ánh mắt của anh. 
"Em liền náo!" 
Lâu như vậy không có gặp mặt, cô rất nhớ anh, chắc chắn anh cũng giống vậy. 
Không có dũng khí nói thẳng, chỉ có thể dùng loại phương thức này để diễn tả. 
Đọc được cảm xúc trong ánh mắt của cô, Đường Mặc Trầm giơ bàn tay lớn của mình lên, gạt đi mớ tóc rối bù trên mặt cô. 
Anh từ từ cúi xuống, cố gắng bắt giữ môi cô, cô nhanh chóng đưa bàn tay nhỏ bé lên che lấy môi anh. 
"Em. . . Em chưa đánh răng!" 
Đem bàn tay nhỏ của cô kéo ra, đặt trên đỉnh đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085811/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.