Tiến lên một bước, Bùi Vân Khinh đưa tay ôm cổ Đường Mặc Trầm. 
Bàn tay nhỏ còn lại đưa lên, nhẹ nhàng nghịch nút áo của anh. 
"Em còn tưởng rằng chú nhỏ thực sự tức giận chứ!" 
Cô gái nhỏ nhắn, đôi mắt xinh xắn mang dáng vẻ thanh xuân thực sự là mê người. 
Bàn tay lớn đè lên eo cô, anh cúi đầu sát mặt cô, dùng chóp mũi lướt qua cô rồi phủ lên môi cô. 
Tách răng môi ra để mặc anh làm càn, ngón tay cô cởi cúc quần áo của anh và từ vạt áo chui vào trong. 
Cảm giác được ngón tay lướt trên da thịt, Đường Mặc Trầm thở gấp, lòng bàn tay áp trên eo cô càng siết chặt. 
Cảm thấy gần như mất kiểm soát, Bùi Vân Khinh giơ tay đẩy anh ra. 
Đột nhiên bị cô đẩy ra, Đường Mặc Trầm kinh ngạc. 
"Em. . . Em dường như nghe thấy một âm thanh trên cầu thang." 
Bùi Vân Khinh giả vờ nhìn về hướng cầu thang, liếc nhanh nhìn chiếc quần dài quân nhân. 
"Ngày mai em phải về trường báo cáo. Còn chưa thu dọn đồ đạc. Anh đi tắm trước, được không ?!" 
Đường Mặc Trầm hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gật đầu. 
"Được!" 
Lại gần, ở trên tai anh khẽ cắn một cái, Bùi Vân Khinh lui lại, chạy ngay vào phòng mình, trước khi đóng cửa không quen nháy mắt với anh một cái. 
Tiểu yêu tinh! 
Đường Mặc Trầm giơ tay phải lên, vuốt ve vành tai tê dại bị cô cắn, hít một hơi, bước vào phòng ngủ chính. 
Anh thay quần áo và bước ra từ phòng tắm, nhưng đã không được nhìn thấy cô ở đâu cả. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085807/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.