Đinh ——
Tiếng thang máy vang lên, đã đến lầu một.
Đường Mặc Trầm nhanh chóng giơ bàn tay lên đem tiểu yêu tinh đang quạt lửa trên người mình đẩy ra.
Hít một hơi thật sâu, nhanh chân đi ra ngoài thang máy.
Ngoài cửa, lái xe đã sớm đang chờ hắn, nhìn thấy hai người ra tới, Ôn Tử Khiêm lập tức đi tới giúp hai người mở cửa xe.
Bùi Vân Khinh theo anh từ bên ngoài ngồi vào trong xe, xe khởi động, cô lặng lẽ quan sát sắc mặt của anh.
Chỉ thấy anh mím chặt môi, hô hấp có chút nặng nề.
Còn đang tức giận?
Gia hỏa này làm sao khó dỗ như vậy!
Bùi Vân Khinh trong lòng than thở, nhìn tài xế và Ôn Tử Khiêm ngồi ở ghế phụ phía trước.
Cô nhanh chóng, lặng lẽ đưa tay qua, đem tay của Đường Mặc Trầm tách ra, nắm chặt bàn tay của anh.
Đường Mặc Trầm tò mò nhìn xuống, chỉ thấy cô gái nhỏ đang dùng ngón tay viết lên trên lòng bàn tay của anh.
Ngón tay cô gái nhẹ nhàng nhe nhu xẹt qua lòng bàn tay, lại phảng phất viết viết trong lòng bàn tay anh, mỗi một nét bút đều khiến người ta kíƈɦ ŧɦíƈɦ tim đập rộn ràng.
Tiểu yêu tinh, thật là muốn mạng mà!
Cảm thấy luồng khí nóng đè nén trong người lại lập tức trào dâng.
Anh thẳng lưng, nắm chặt lấy ngón tay cô.
Bùi Vân Khinh ngón tay bị bắt lại, ngửa mặt lên nhìn anh.
Trong ánh sáng lờ mờ không nhìn thấy biểu cảm của anh, chỉ nghe được hô hấp của anh gấp rút mà nặng nề.
Cô nhỏ giọng mở miệng, ngữ khí mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085806/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.