Cố Tây Phán không nghĩ đến Tư Đồ Duệ sẽ che chở Bùi Vân Khinh như vậy, lúc này bắt đầu khuấy nước đục.
“Vân Khinh, tiểu công tử Tư ĐỒ thế nhưng cũng rất yêu cô đó!”
Tư Đồ Duệ còn nói giúp Bùi Vân Khinh giải vây, Đường Mặc Trầm nhíu mày quát khẽ.
"Toàn bộ câm miệng!"
Ánh mắt rơi vào trên người Tư Đồ Duệ, Đường Mặc Trầm lạnh lùng mở miệng.
"Vân Khinh còn nhỏ, ta không cho phép cô ấy yêu sớm, ngươi còn dám quấn lấy cô ấy, ta liền đánh gãy chân của ngươi!"
"Ta. . . Ta biết!"
"Cút!"
"Thế nhưng mà. . ." Tư Đồ Duệ nhìn Bùi Vân Khinh, "Chuyện này thực sự không phải lỗi của cô ấy, là ta. . ."
Đường Mặc Trầm âm điệu giương cao.
"Cút!"
Nữ nhân của anh không cần nam nhân khác bảo vệ.
Tư Đồ Duệ khẽ cắn môi, áy náy nhìn một chút Bùi Vân Khinh, đi ra khỏi phòng vệ sinh.
Cố Tây Phán cong môi, "Bộ trưởng, kỳ thật ngài cũng không cần tức giận như vậy, Vân Khinh dù sao còn nhỏ. . ."
Cô lời còn chưa dứt, Đường Mặc Trầm đã tay phải giơ lên.
Trên bồn rửa tay, không biết là ai tùy ý buông xuống quên cầm một ly rượu, toàn bộ hất lên trên mặt Cố Tây Phán.
Rượu bắn tung tóe.
Bùi Vân Khinh ở phía sau anh, một giọt cũng không có bắn đến trên người.
Trên mặt đội nhiên bị rượu lạnh hất vào, Cố Tây Phán kinh ngạc đứng tại chỗ, trên tóc còn dính một lát chanh.
Trang điểm tinh xảo trong nháy mắt trở nên lộn xộn, chiếc váy cũng trở nên ướt đẫm.
Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085804/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.