Đem chén rượu đặt tới bên trên bàn nhỏ, Đường Mặc Trầm nâng hai tay lên giữ xích đu, giam cô giữa xích đu và anh. 
Ánh nến chiếu lên gò má của cô, khuôn mặt nhỏ càng trở nên nữ tính. 
Nụ cười trên mặt lộ ra cảm giác thần tiên, khóe môi cũng tỏa sáng, phá lệ mê người. 
Nam nhân ánh mắt lộ phần nguy hiểm, Bùi Vân Khinh cười cười nhìn anh. 
"Ở trong phòng, em đi lấy!" 
"Không vội." 
Miệng vừa nói xong liền cúi xuống ngậm lấy cánh môi của cô. 
Một mực đem cô hôn tới chếnh choáng, mới rời đi, chóp mũi cọ qua cằm cô, mút sạch rượu đỏ trên xương quai xanh của cô. 
Sau đó, thuận theo hướng rượu chảy một đường hôn xuống. 
Hôn từng chút từng chút rượu đỏ trên người cô. 
. . . 
Bùi Vân Khinh hai chân buông thõng dưới xích đu, cả người rụt lại theo bản năng. 
Có gió từ đằng xa thổi đến, hạt mưa rơi xuống, lành lạnh rơi xuống vai anh. 
Nhưng anh lại hôn đến chuyên tâm, hoàn toàn không để ý tới. 
Nước mưa rơi trên người anh, cũng rơi xuống mặt cô, trên vai. . . 
Hạt mưa lành lạnh rơi xuống da thịt nóng bỏng khiến Bùi Vân Khinh lập tức lấy lại tinh thần. 
"Trời mưa rồi!" 
Bối rối đứng dậy, cô kéo tay anh, nhanh chân chạy xuống lầu. 
Một đường chạy xuống cầu thang lầu ba, cô mới dừng lại, lại với tay bắt anh cởϊ áσ sơ mi. 
“Nhanh cởi xuống, đừng để vết thương bị ướt!” 
Đường Mặc Trầm phối hợp giơ cánh tay lên, để cô đem áo sơ mi cởi xuống. 
Tay vịn lấy eo anh, Bùi Vân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085792/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.