Mắt thấy cô phi thân lên, Đường MẶc Trầm kinh hãi, phóng lên, ôm lấy cô trước khi cô va vào tủ.
Cô ngã trên người anh, hai người cùng ngã sấp xuống, Đường Mặc Trầm lưng bị đập mạnh vào góc tủ.
Bành!
Chiếc bình hoa rơi xuống, gần như cùng lúc những mảnh sứ văng tứ tung.
Mảnh sứ bình hoa bay tới, xẹt qua trên mu bàn tay của anh.
Trên miệng vết thương, máu lập tức trào ra.
Nếu như không phải anh phản ứng nhanh, những mảnh sứ kia đã cứa vào mặt Bùi Vân Khinh cũng nên!
Mặc kệ đau đơn, Đường Mặc Trầm nhanh chóng ngồi dậy, một tay cũng kéo cô ngồi dậy.
Xác định cô không có bị thương, anh mới ngầm nhẹ nhàng thở ra, người liền tức giận trách mắng.
"Em điên à!"
Bất quá chỉ là một cái bình hoa, ném liền ném, cô còn muốn đỡ làm gì.
Đồ dùng trong phòng đều là gỗ chắc thượng hạng, phía sau lưng anh bị đụng vào góc tủ có chút nhức nhối, cô da mịn thịt mềm, nếu là đụng liền bị thương
Bùi Vân Khinh nào biết anh đang mắng cái gì, chỉ nghĩ anh trách cô ném bình hoa.
"Không phải chỉ là một cái bình hoa sao?" Cô tức giận, "Bao nhiêu tiền, em bồi anh!"
Anh sẽ quan tâm một cái bình hoa?
Nha đầu này. . .
Nhíu mày đối đầu với tầm mắt của cô, anh đưa cánh tay bị thương ra trước mặt cô.
"Được, bồi."
Nhìn thấy cánh tay anh chảy máu, Bùi Vân Khinh trong lòng xiết chặt,
Nơi nào còn chú ý cùng anh tức giận, quay người muốn đi lấy hòm thuốc.
Người còn chưa đi được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085784/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.