Bùi Vân Khinh một tay giật lấy chăn, một tay chỉ ra cửa.
"Em không muốn nói chuyện với anh, cũng không muốn nhìn thấy anh, anh lập tức đi ra khỏi phòng em!"
Trong ánh sáng lờ mờ, không thể nhìn rõ biểu cảm của cô, nhưng lại nghe thấy trong giọng điệu của cô rõ ràng có sự tức giận cùng ủy khuất.
Sau khi trở lại Đường Cung, đây là lần đầu tiên cô đối với anh tức giận như vậy.
Đường Mặc Trầm nhận ra sự nghiêm trọng của tình huống liền đưa tay lên định ôm mặt cô nhưng bị cô gạt tay ra.
"Đừng chạm vào em."
Đường Mặc Trầm đưa tay mở đèn bàn lên.
Bóng đèn bật sáng.
Phản chiếu tới lọ hoa trên cùng hộp quà trên bàn, cùng với tấm thẻ kia.
Ánh mắt đảo qua dòng chữ trên tấm thẻ, Đường Mặc Trầm lông mày nhíu lại.
"Ai tặng?"
Cô còn chưa có hỏi anh, anh ngược lại còn chất vấn cô? !
Bùi Vân Khinh miệng nhỏ cong lên.
"Nam nhân!"
"Ai? !"
Bùi Vân Khinh giơ lên cằm nhỏ, ngữ khí phách lối.
"Có thể là một vị công tước tiên sinh mà tổng thống phu nhân giới thiệu cho em, nói không chừng là Vương gia, Vương Tử. . . Có rất nhiều nam nhân theo đuổi m, em làm sao biết người kia là ai? !"
Hừ!
Đừng cho là Bùi Vân Khinh cô không ai muốn!
Cô nói đến sướng miệng, lại không chú ý tới sắc mặt Đường Mặc Trầm đã tái xanh.
Lại dám đánh chủ ý lên nữ nhân của anh? !
"Ném nó đi!"
"Dựa vào cái gì? !"
Anh ra ngoài cùng nữ nhân về đến trễ, cô nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085783/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.