Những chuyện như vậy, không nên chỉ một mình anh chủ động.Cường thế như Đường Mặc Trầm, không chỉ muốn cô, còn phải khiến cô cũng muốn anh.
Bùi Vân Khinh đã bị hôn đến toàn thân nhũng ra, mất rất nhiều sức lực mới có thể đứng vững, miễn cưỡng mới chỉ kịp cởi được một cúc áo của anh, còn đang sờ soạng tìm đến cái cúc thứ hai, lại anh anh hôn đến cả người run lên. . .
Giữa các ngón tay, cúc áo tuột ra một cách yếu ớt.
"Chú nhỏ. . ."
Biết cô đã cố gắng hết sức, Đường Mặc Trầm không nhẫn nại đợi cô nữa, giơ tay đem quần áo trên người giật ra, người đàn ông lần nữa trở lại.
. . .
. . .
Long Thành.
Khách sạn Ngọa Long.
Các chuyên gia y tế tham gia diễn đàn tổng kết bệnh viện cũng từ yến hội trở về.
Mọi người chào tạm biệt ở trước thang máy, đi bộ về phòng riêng của từng người.
Một học giả xinh đẹp đến từ nước F, tươi cười đuổi theo đến bên cạnh Phương Mê.
"Phương giáo sư, không bằng, cùng đi quán bar làm một ly?"
Phương Mê cười xin lỗi, "Thực xin lỗi, tôi còn có một bản báo cáo cần phải đọc."
"Vậy thì. . ." Vị học giả xinh đẹp kia cười ra một tiếng, "Không phiền nếu tôi qua phòng anh tham quan một chút chứ?"
Bất kì người đàn ông nào cũng có thể nghe ra ý đồ của cái "Tham quan" này.
Người phụ nữ cười đến phong tình mà tự tin, cô tin rằng đối phương chắc chắn sẽ không từ chối.
Đáng tiếc, cô đã nhầm.
Phương Mê vẫn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-truong-cao-lanh-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/1085768/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.