Bước cuối cùng: Cầu hôn – Thế giới muôn vàn người, chỉ muốn bỏ trốn cùng anh.
Đứng tại chỗ một lúc, Tống Gia Mạt lấy một cây bút trong túi ra.
Dọc theo nét bút từ bảy năm trước của thiếu niên, cô viết thêm một dòng chữ khác, giống như câu trả lời cho một bức thư xuyên thời gian và không gian.
Cho dù cũng rất ngắn, nhưng cách viết giống anh như đúc.
Tống Gia Mạt lấy điện thoại ra chụp một lại mặt trước rồi lại lật sang chụp mặt sau.
…Trần Tứ, 17.01.
Khoảng trống bên dưới được cô viết thêm vào.
…Tống Gia Mạt, 27.11.
*
12 giờ đêm, Tống Gia Mạt đăng một bài viết mới lên Weibo.
Caption chỉ là bốn chữ đơn giản: Chia sẻ hình ảnh.
Tổng cộng có hai bức ảnh.
Tấm ảnh chụp chính diện là tấm polaroid thiếu nữ đang cầm bánh kem mỉm cười.
Một tấm khác là mặt trái, phông nền được làm mờ, chỉ còn lại hai dòng chữ vô cùng rõ ràng.
7 giờ ngày hôm sau, bình luận hơn 10000:
[Từ bánh sinh nhật và số nến trên đó và cả màu mực của nét bút, chúng ta có thể suy ra được: Dòng chữ phía trên được viết từ bảy năm trước, còn dòng chữ phía dưới thì mới được viết gần đây.]
[Bảy năm! Bọn họ yêu nhau quá đi mất, tui ao ước quá.]
[Anh yêu cô, cô cũng yêu anh, hu hu.]
[Mau kết hôn cho tuiii! Hai người đừng có không biết tốt xấu!!]
[#Trần Tứ, điên cuồng quá.]
Trần Tứ vừa tỉnh rượu, mở điện thoại ra thì nhìn thấy bài Weibo này.
Còn mười lăm phút nữa đồng hồ báo thức mới vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-tron/1033816/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.