Sắc mặt Đại Ngưu khẽ biến rồi bình thường lại ngay, hắn đưa tay choàng qua vai Bách Hủy kéo cô ta sát lại, gật đầu với Vinh Tuệ Khanh: “Muội không muốn nhận thì sau này ta không nói nữa là được. Các vị làm3chứng cho ta. Nếu sau này Tăng Đại Ngưu ta còn nói mình có hôn ước với Vinh Tuệ Khanh, Tăng Đại Ngưu sẽ không được chết tử tế!” Nói rồi dẫn theo Bách Hủy đã không thể mở lời được nữa đứng về phía tu1sĩ Vạn Càn Quán.
Bách Hủy lại dựa sát vào Đại Ngưu hơn, hơi cúi đầu, lộ ra cần cổ trắng ngần cùng chiếc cằm cong cong mềm mại, tựa như nam châm thu hút ánh nhìn của cơ số nam tu.
Vinh Tuệ Khanh cực kì tức3giận, trừng Đại Ngưu và Bách Hủy một hồi, cuối cùng chỉ cười lạnh: “Ngươi còn không biết hối cải! Ta vốn muốn nói thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc. Nhưng bây giờ xem ra thanh hay trọc đều ở miệng mình ngươi rồi!3Ta hỏi ngươi, ngươi nói ngươi đã đính hôn với ta từ nhỏ, vậy thiếp bát tự mà nhà ta trao đổi với nhà các ngươi đâu rồi? Vinh Tuệ Khanh ta nguyên quán ở nơi nào? Trưởng bối trong nhà là ai, ngày tháng năm9sinh là ngày nào, ngươi có biết không?”
Tăng Đại Ngưu cười cười, ôm Bách Hủy càng chặt hơn, ôn hòa nói: “Bây giờ nói những thứ này còn có ý nghĩa gì. Ta đã có Bách Hủy, xem như cả đời này ta phụ ngươi vậy.” Bộ dạng thoải mái vô tư mình tìm được tình yêu mới.
Vinh Tuệ Khanh chỉ cảm thấy trăm miệng khó thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125150/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.