Tiểu Hoa nhảy vèo một cái lên đứng trên vai Vinh Tuệ Khanh, tránh khỏi mũi nhọn chiếc roi dài của Đồ Sơn Quỹ Họa.
Mão Tam Lang đến trước cửa phòng của Vinh Tuệ Khanh gõ gõ cửa, hỏi: “Tuệ Khanh, muội dậy chưa? Mẹ3ta hỏi muội sáng nay muốn ăn gì?”
Thân hình Đồ Sơn Quỹ Họa thoắt một cái xuyên qua tường, đứng sau lưng Mão Tam Lang giơ tay vỗ nhẹ vào vai cậu, cười nói: “Ngươi gõ cửa gì chứ? Ngươi cũng đâu phải là không1biết dùng thuật xuyên tường.”
Trên trán Mão Tam Lang treo vài vạch đen, cậu xị mặt tránh sang một bên, lầm bầm nói: “… Đừng có động tay động chân, để người khác thấy được thì còn ra thể thống gì nữa?”
Đồ Sơn Quỹ Họa3ngẩn người sau đó liền thông suốt, nàng che miệng, khẽ nói thầm bên tai Mão Tam Lang: “Ngươi thích Vinh Tuệ Khanh của chúng ta rồi sao?”
Làn da trắng như ngọc của Mão Tam Lang bỗng ửng đỏ, ồm ồm đáp: “Sao Tuệ Khanh3lại trở thành người của cô?”
Đồ Sơn Quỹ Họa đắc ý búng tay một cái rồi trả lời: “Tuệ Khanh muốn bái ta làm sư phụ, học đánh nhau với ta!”
Mão Tam Lang lặng im hồi lâu, sau đó quay người lại quan sát Đồ9Sơn Quỹ Họa từ trên xuống dưới, nói: “Bái cô làm sư phụ? Cô có thời gian để dạy muội ấy à? Trước giờ ta chưa từng thấy cô ở đâu quá ba ngày cả.”
Thân phận của Đồ Sơn Quỹ Họa đặc thù, bình thường vốn rất bận rộn, lại thích đi ngao du khắp nơi.
“Cái này thì liên quan gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/3125148/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.