*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vinh Tuệ Khanh đột nhiên thấy rất chán ghét, tay chân luống cuống muốn đẩy La Thần ra.
Cánh tay của La Thần ngược lại lại càng giữ chặt lấy cô hơn, y đỡ cô vào bên trong phi thuyền ngồi xuống: “Ngồi xuống đây trước đi, đừng để bị người phía dưới nhìn thấy.”
Thân của phi thuyền không tính là quá lớn, vừa hay đủ rộng cho hai người trưởng thành ngồi song song.
Vinh Tuệ Khanh không tiếp tục giãy giụa nữa, cô ngồi xuống ôm lấy hai chân của mình, rồi vùi đầu vào giữa hai đầu gối, bộ dạng rất ngượng ngùng.
La Thần mỉm cười, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi chỉ là3chẳng may thôi, nhóc không hẹp hỏi như vậy chứ? Vả lại, ta là biểu thúc của nhóc đó…”
Vinh Tuệ Khanh đột nhiên nhớ lại biểu thúc “La Thần” mà cô nhìn thấy ở thế giới bên trong Lang Hoán Bảo Kính kia, cô ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn La Thần một cái, định nói gì đó lại thôi.
Phi thuyền đã bay đến nơi cao nhất, bắt đầu ổn định tiến về phía trước.
Khẳng Khẳng đã sớm nhảy ra khỏi lòng của Vinh Tuệ Khanh, nó bám lên cửa sổ của phi thuyền nhìn ra ngoài. Một đám mây trắng từ bên ngoài cửa sổ thuyền bay bay lướt qua, Khẳng Khẳng xem tới mức không chớp mắt.
La Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2416103/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.