*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nhóc sợ à?”
Vinh Tuệ Khanh bực mình: “Ai sợ bọn họ chứ?” Nói xong cô lại thấy nhụt chí: “Bọn họ3lúc đầu muốn dồn ta đến chỗ chết ở ngoài phố Hồ Lô thành Vĩnh Chương, ta nên báo thù mới phải. Nhưng hận ý của ta với bọn họ không lớn như đối với Ngụy Nam Tâm. Ta có thể lăng trì Ngụy Nam Tâm, nhưng lại không thể xuống tay giết Đại Ngưu với Bách Hủy được. Thần thúc, có phải là ta rất vô dụng không ạ?”
La Thần gật đầu: “Biết mình vô dụng là chuyện tốt, chí ít còn biết đường mà sửa. Sợ nhất là không biết mình vô dụng lại còn đi khoe khoang.”
Như vậy coi như là gián tiếp công nhận Vinh Tuệ Khanh có hơi vô dụng rồi.
Vinh Tuệ Khanh rụt cổ lại, lấy một cái chân gà lén lút0quệt vào cái bóng sau lưng của La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2416101/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.