*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đừng ồn ào, đợi ta nhìn thêm chút nữa.” Vinh Tuệ Khanh không chớp mắt nhìn cỗ kiệu chằm chằm.
Một chiếc giày vải màu đen xuất hiện từ trong kiệu.
Vinh Tuệ Khanh bắt đầu lo lắng.
Bàn chân kia thật lớn, tuyệt đối không phải là chân của cô.
Hơn nữa cô nhớ rất rõ ràng, buổi tối phát sinh sự thay đổi to lớn ở núi Lạc Thần năm đó, rõ ràng là cô mang một đôi giày thêu hoa.
Không cần xem nữa, kẻ này nhất định không phải là mình năm đó.
Không biết tại sao, Vinh Tuệ Khanh đột nhiên cảm thấy cả người đều được thả lỏng. Mở lòng bàn tay ra mới phát hiện mồ hôi chảy đầy tay, không biết ra3nhiều mồ hôi như vậy từ lúc nào.
Mắt Vinh Tuệ Khanh dời từ phía cỗ kiệu sang chỗ ngón tay Mão Tam Lang vừa nãy chỉ cho cô.
Vừa nhìn, cô lại ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy ở giữa đám người Đóa Linh phu nhân kia, A Quý chống nạnh, nghênh ngang đứng ở nơi đó.
Mà đám người Đóa Linh phu nhân cứ như không hề thấy hắn, cần nói cứ nói, sắp xếp đâu vào đấy.
Người trong kiệu rốt cục đi xuống.
Vinh Tuệ Khanh tập trung nhìn sang.
Trời ạ!
Cô lấy tay che miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-thien-ky/2415438/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.