Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vậy còn cái này?” Vinh Tuệ Khanh bay đến lều của Kế Đô ở bên cạnh, cầm lấy lò luyện đan của Kế Đô hỏi quan luyện khí.

“Cũng không thể tra ra vấn đề gì.”

“Xin hỏi quan luyện khí, theo như logic của ngươi, không tra ra vấn đề gì tức là có vấn đề, vậy ngày hôm nay tất cả chúng ta đều khỏi cần thi nữa bởi vì mọi người đều có vấn đề, khiến tất cả mọi người đều bỏ cuộc – đây có phải là mục đích của ngươi không? Ngươi muốn ngăn cản chúng ta vào thần điện Quang Minh để được nghe giáo huấn của quan luyện đan?” Vinh Tuệ Khanh nói xong lại dùng giọng mỉa mai nói thêm: “Chúng ta có hứng thú với quan luyện đan,3chẳng có ai muốn tranh bát cơm của quan luyện khí nhà ngươi cả, xin hỏi chúng ta động chạm gì tới ngươi? Ngươi cứ nhất định phải ngu ngốc đến mức dùng chiêu châu chấu đá xe này, ngăn cản mọi người vào thần điện Quang Minh?”

Quan luyện khí giận tái mặt, phẫn nộ nói: “Ngươi ăn nói sạch sẽ một chút đi!” Nếu không phải Thánh nữ ở đây, hắn ta nhất định một chưởng đánh chết tiện nhân không biết trời cao đất dày này cho xong.

Vinh Tuệ Khanh lại không hề tức giận, cười nói: “Xin hỏi ta có chửi ngươi câu nào? Ngươi nói đi? Ngươi không nói ra được thì ngươi chính là tên khốn kiếp.” Cô nói xong mới đắc ý nhướn mày: “Đây mới là chửi ngươi,0biết chưa?”

Thánh nữ Quản Khinh Sa biết rất rõ là vì có nàng đứng bên cạnh nên Vinh Tuệ Khanh mới càng tỏ ra kiêu ngạo, nhưng lại không hề vạch trần cô, thản nhiên nói: “Quan luyện khí, ngươi đại diện cho thần điện Quang Minh, làm việc sao có thể qua loa như vậy? Ngươi phải biết, trước giờ thần điện Quang Minh làm việc đều dựa vào chứng cứ. Không có chứng cứ thì không thể nói lung tung.”

Quan luyện khí nhất thời nghẹn họng, có điều hắn ta thật sự cảm thấy lò luyện đan của Vinh Tuệ Khanh có vấn đề, nhưng lại không thể nói ra được là vấn đề gì, nhất thời đi vào ngõ cụt nên cả giận nói: “Nếu ta có chứng cứ thì đã đuổi5nàng ta ra ngoài từ lâu rồi, sao còn có thể để nàng ta ở chỗ này hống hách?”

Ánh mắt Quản Khinh Sa lóe lên, tay nhanh như chớp mà đặt lên bả vai của quan luyện khí.

Trong lòng quan luyện khí run lên một trận, không ngờ Thánh nữ lại chủ động như vậy, nhưng hắn ta chưa kịp vui mừng thì linh lực của Quản Khinh Sa đã cuồn cuộn như nước sông chảy vào cơ thể hắn ta, huỷ sạch gân mạch của hắn ta một cách dễ dàng, sau đó lại tiến thẳng đến đan điền nhanh như chớp bóp chết Nguyên Anh của hắn ta.

Quan luyện khí không thể tin nổi cúi đầu nhìn xuống đan điền của mình, thân hình loạng choạng ngã vật xuống mặt đất phía sau.

Nghiệm4Đan Sư và đan đồng của thần điện Quang Minh trắng bệch cả mặt, nhưng vẫn bất động như cũ.

Quản Khinh Sa dửng dưng nói: “Quan luyện khí tâm thuật bất chính, làm trái với lời răn dạy của thần Quang Minh, ta thay mặt Thánh Giáo Tông nắm giữ đêm tối, chính là để thanh trừ những con sâu làm rầu nồi canh của thần điện Quang Minh. Báo lên Thánh Giáo Tông, chức vụ quan luyện khí đang trống, ít ngày nữa thần điện Quang Minh mở đàn tuyển quan luyện khí mới lấp vào vị trí này.”

Nghiệm Đan Sư và đan đồng của thần điện Quang Minh đều biết, thần điện Quang Minh có bốn chức vụ quan trọng là quan luyện khí, quan luyện đan, trận pháp và bùa chú, địa9vị của bọn họ vốn ngang hàng với Thánh tử và Thánh nữ.

Thế nhưng xét về chức vụ thì Thánh tử, Thánh nữ chiếm ưu thế hơn.

Bốn quan là chức vị theo hình thức chức năng, còn Thánh tử và Thánh nữ lại là chức vị của người quản lý.

Có điều Thánh nữ Quản Khinh Sa chưa được sự cho phép của chưởng giáo mà đã tuỳ ý phế bỏ một vị quan luyện khí như vậy thì quả có hơi vượt quy tắc bình thường. Chắc chắn nàng sẽ phải đối mặt với sự phẫn nộ và chất vấn từ ba vị quan còn lại, từ chưởng giáo và thậm chí là từ Thánh tử.

Mặc dù Vinh Tuệ Khanh không nắm rõ cơ cấu và cấp bậc của thần điện Quang Minh lắm, nhưng thông qua sắc mặt của Nghiệm Đan Sư và đan đồng, cô có thể thấy được lần này trách nhiệm mà Quản Khinh Sa phải gánh vác là không nhỏ.

Có điều cô lại nhớ ra, nếu thần điện Quang Minh muốn tuyển một quan luyện khí mới thì không phải là cơ hội vô cùng tốt cho La Thần sao? Với bản lĩnh luyện khí của y, đến cả quan luyện khí vừa mới bị phế bỏ cũng chẳng thể nào sánh kịp.

Trên mặt Vinh Tuệ Khanh lộ ra một nụ cười tuyệt đẹp.

Quản Khinh Sa cũng bất giác nở nụ cười, nói với Nghiệm Đan Sư bên cạnh: “Tuyên bố kết quả thi đấu vòng thứ nhất, gói lại đan dược do một trăm Luyện Đan Sư hàng đầu luyện chế thành công, trình cho quan luyện đan kiểm tra lại lần nữa.” Nàng nói rồi chỉ về phía Dưỡng Khí Đan do Vinh Tuệ Khanh luyện chế: “Đan dược do nàng ấy luyện chế ngươi phải gói cho thật cẩn thận. Theo thói quen từ trước tới nay, viên trạng nguyên đan của vòng thi thứ nhất sẽ được quan luyện đan kiểm tra rất cẩn thận và kỹ lưỡng.”

Nghiệm Đan Sư vội nói: “Thánh nữ yên tâm, ta sẽ cẩn thận.” Trước mặt mọi người, hắn cất Dưỡng Khí Đan của Vinh Tuệ Khanh niêm phong trong bình linh ngọc, sau đó dán lên nhãn dán “Thanh Vân Tông, Vinh Tuệ Khanh”.

“Vinh Tuệ Khanh của Thanh Vân Tông chính là quán quân của vòng thi đấu thứ nhất. Danh sách một trăm Luyện Đan Sư xuất sắc nhất như sau: vị trí thứ hai, Kế Đô của Thành Nguyên Đan Lâu…” Người dẫn cuộc thi ở trên đài lớn tiếng công bố kết quả thi đấu vòng thi thứ nhất.

Vinh Tuệ Khanh vui mừng xoay người, vẫy tay về phía phòng bao của mình khoe thắng lợi.

La Thần đứng từ xa nhìn cô, mỉm cười gật đầu.

Kế Đô ở bên cạnh nhìn thấy sắc mặt trắng bệch, môi giận run lên, nhưng Thánh nữ của thần điện Quang Minh ở đây, Kế Đô lại bị trọng thương, không thể làm gì khác hơn là kiềm chế sự phẫn uất trong lòng lại, tìm cách đánh bại Vinh Tuệ Khanh ở vòng thi đấu thứ hai.

Vòng thi đấu thứ nhất, Vinh Tuệ Khanh dựa vào vận may, vòng thứ hai thì không dễ dàng như vậy nữa đâu.

Kế Đô cười lạnh, trở lại lều của mình ngồi xuống điều chỉnh hơi thở.

Luyện Đan Sư không có tên trong danh sách một trăm người đứng đầu sẽ phải rời khỏi sân trở về khán đài.

Chỉ có một trăm Luyện Đan Sư đứng đầu mới được tham dự vòng thi thứ hai.

Mười người đứng đầu trong vòng thi thứ hai mới có thể tiến vào vòng thi thứ ba.

Mà vòng thi thứ ba đương nhiên chỉ có duy nhất một người được tiến vào thần điện Quang Minh.

Cạnh tranh kịch liệt và cũng tàn khốc.

Quản Khinh Sa liếc nhìn Vinh Tuệ Khanh, thấy cô phấn khởi vẫy tay về phía phòng bao của mình ở bên kia thì mỉm cười, xoay người rời khỏi lều của cô.

Một lát sau có vài người của thần điện Quang Minh tới, khiêng quan luyện khí bất tỉnh nhân sự kia đi.

Phần lớn Luyện Đan Sư là người phàm không có tu vi hoặc giả là tu sĩ có tu vi nông cạn, sau vòng thi thứ nhất, rất nhiều người đều đã thấy đói nên chạy về phòng bao của mình để ăn uống.

Vinh Tuệ Khanh không cần ăn, có điều cô cũng muốn chia sẻ niềm vui với người của mình nên xông về phía phòng bao, nói với La Thần: “Ta thắng rồi! Chàng có thấy không? Ta thắng rồi! Ta thắng Kế Đô kia rồi!”

La Thần mỉm cười gật đầu khen cô: “Rất lợi hại.”

Lang Thất càng hoa chân múa tay vui sướng, chỉ về phía lều của Kế Đô nói: “Ha ha ha ha, ngươi thấy sắc mặt của ả không? Đúng là giống y như người chết vậy…”

Vinh Tuệ Khanh đằng hắng một cái: “Nhỏ giọng chút đi. Người đó rất lợi hại. Nói không chừng ngươi nghĩ gì ả cũng biết. Ả không thể làm gì được chúng ta nhưng muốn chỉnh ngươi và Xích Báo thì vẫn rất dễ dàng.”

Lang Thất lập tức ngậm miệng, ngồi co lại một góc trong phòng bao, ôm chặt lấy tay A Nga, rất sợ Kế Đô thật sự ra tay với bọn họ.

Xích Báo trừng Lang Thất một cái nhưng lại ngồi xuống phía trước mặt che chắn cho bọn họ.

Vinh Tuệ Khanh vội nói với La Thần: “Thánh nữ đã phế bỏ quan luyện khí của thần điện Quang Minh, bọn họ sẽ mở đàn tuyển quan luyện khí ngay thôi. Thần, ta muốn chàng đi báo danh, làm quan luyện khí của thần điện Quang Minh.”

Đôi mắt Vinh Tuệ Khanh sáng long lanh, nhìn đến mức La Thần không đành lòng từ chối. Cho dù biết thần điện Quang Minh nguy hiểm trùng trùng, thậm chí rất có thể sẽ bại lộ thân phận người Ma giới của y, nhưng La Thần cũng không muốn khiến cô thất vọng.

“Được, bây giờ ta sẽ đi báo danh. Nàng cũng phải luyện đan cho tốt, chúng ta cùng nhau vào thần điện Quang Minh.” La Thần cười tiễn Vinh Tuệ Khanh trở lại lều nhỏ luyện đan của cô.

Đan đồng của thần điện Quang Minh chờ bên trong lều, thái độ đối với Vinh Tuệ Khanh lại cung kính vài phần.

Qua hai canh giờ, vòng thi đấu thứ hai đã bắt đầu.

Vòng này, hạng mục thi đấu là Dưỡng Nguyên Đan.

Nghe cái tên đã biết, đan dược này nhằm vào tu sĩ kỳ Nguyên Anh, đã cao hơn không biết bao nhiêu lần so với Dưỡng Khí Đan.

Thế nhưng dược thảo sử dụng lại rất phổ biến.

Loại đan dược này khảo nghiệm khả năng khống chế nguồn lửa.

Vinh Tuệ Khanh vui vẻ trong lòng.

Đối với việc khống chế nguồn lửa, trong vòng thi đấu trước cô đã cái khó ló cái khôn, dùng Húc Nhật Quyết của mình để tạo ra linh lực mạnh mẽ đưa vào lò luyện đan, kết hợp với ngọn lửa Địa Hỏa, tạo ra nhiệt độ và tốc độ mà cô cần.

Có vòng thi thứ nhất làm bước đệm, vòng thi thứ hai này Vinh Tuệ Khanh sẽ có thể luyện chế một cách dễ dàng.

Dược thảo của Kế Đô vừa mới cho vào phân nửa, Vinh Tuệ Khanh đã luyện ra được Dưỡng Nguyên Đan, ngừng lửa mở lò rồi.

Vốn dĩ một lò đan dược cần thời gian là năm đến mười canh giờ.

Nhưng Vinh Tuệ Khanh chỉ tốn một canh giờ, so với thời gian tối thiểu thì cô đã rút gọn được bốn canh giờ rồi.

Kế Đô thấy Nghiệm Đan Sư lại một lần nữa bay đến trước lều của Vinh Tuệ Khanh.

Lều của Vinh Tuệ Khanh lại mở ra một lần nữa.

Lúc này đây, toàn bộ lều lớn trong Đầm Mẫn Đan đều ngửi thấy được mùi thơm ngát đặc trưng của đan dược thất phẩm kia.

Đừng nói là dùng loại đan dược này, cho dù là ngửi được một chút, rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đã cảm thấy tu vi của mình lại được tăng thêm một chút.

Rất nhiều cặp mắt tò mò không phải là nhìn về phía Dưỡng Nguyên Đan trong tay Nghiệm Đan Sư mà là nhìn về phía Vinh Tuệ Khanh mảnh khảnh đứng bên cạnh Nghiệm Đan Sư.

Người đẹp quốc sắc, hay là quốc thủ luyện đan.

Nữ tu như thế này, cho dù là tu sĩ không có lòng tham nhất cũng không nhịn được vừa nhìn đã yêu, có tâm tư muốn chiếm Vinh Tuệ Khanh làm của riêng.

Tâm tư La Thần nhạy cảm cỡ nào, y đứng trên phòng bao ở khán đài khẽ đảo qua trong sân, sắc mặt đã trở nên vô cùng tái nhợt.

Khẳng Khẳng vội vàng leo lên bả vai của La Thần, truyền âm nói với y: “Dù gì cũng phải nhịn, đừng có để người ta phát hiện ra thân phận của người.”

La Thần hừ hừ mấy tiếng rồi xoay người ra khỏi phòng bao, trực tiếp đi về phía ghi danh ứng tuyển chức vụ quan luyện khí của thần điện Quang Minh.

Thấy nhiều người giương mắt lăm le với Vinh Tuệ Khanh như vậy, La Thần biết y không thể không vào thần điện Quang Minh. Y không thể thả một mình Vinh Tuệ Khanh đi vào nơi đó.

Kế Đô thấy Vinh Tuệ Khanh dễ dàng thắng tiếp vòng thứ hai, trong tay cầm trường liêm đao lại siết chặt, bất chợt cảm thấy hận thấu xương tên Long Thần đã đánh trọng thương nàng ta.

Sau mười canh giờ, cuối cùng vòng thi thứ hai cũng tuyên bố kết thúc.

Vinh Tuệ Khanh hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu trạng nguyên đan của vòng thi thứ hai, tiến vào vòng thứ ba.

Đương nhiên, Kế Đô cũng được lọt vào vòng ba.

Những người có mặt xì xào bàn tán.

Đã thi luyện đan nhiều năm như vậy cũng chưa có một Luyện Đan Sư nào “Liên trúng tam nguyên*”.

*Liên trúng tam nguyên: những người liên tiếp đoạt ba danh hiệu đứng đầu.

Chẳng lẽ lần này sẽ đi vào lịch sử?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.