Sắc mặt Minh Đang thay đổi, vội vàng từ trên chân hắn nhảy xuống, đưa tay đỡ hắn, giúp hắn lau mồ hôi lạnh: “Làm sao vậy? Có phải vết thương bị đau hay không?”
Hắn miễn cưỡng mỉm cười, sắc mặt vẫn trắng bệch như tờ giấy: “Không có gì, chịu đựng một chút thì sẽ ổn thôi.” Cơn đau này khác hẳn với những cơn đau trước, từng đợt từng đợt, ngực giống muốn vỡ ra. Cũng không phải do vết thương ở ngực, thật sự rất kỳ lạ.
“Làm muội lo muốn chết.” Nàng chà chà chân, tay để trên mạch đập của hắn, ngẩn người, cả người cứng lại, ngây ra như phỗng giống như bị trúng một cú sét nghiêm trọng.
Ánh mắt Vân Lam ngạc nhiên, nghi ngờ: “Tiểu Đang, làm sao vậy? Có vấn đề sao?”
Minh Đang hồi phục tinh thần, cúi đầu, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, lúc nâng lên đầu đã trở về bộ dáng bình thường thoải mái: “Mạch đập quá yếu, để Thẩm tiên sinh bắt mạch cho huynh rồi kê chút thuốc bổ phù hợp...”
Vân Lam nghe nàng nói như thế, cái gì cũng không còn quan tâm, không ngừng lắc đầu: “Ngàn vạn lần không cần, thật sự ta không có việc gì.” Hình như ngực không còn cảm thấy đau nữa rồi. Mấy ngày nay uống thuốc khiến cho hắn cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn.
Minh Đang không để ý tới hắn, bảo hạ nhân đi thỉnh Thẩm Duy tới ngay lập tức.
Thẩm Duy vội vàng chạy tới, nghe Minh Đang phân phó, bắt mạch cho Vân Lam. Đặt tay lên mạch đập của hắn, sắc mặt Thẩm Duy bỗng nhiên trắng bệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921453/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.