Minh Đang gắng sức đứng lên, vẻ mặt hoảng sợ, lo lắng kêu lên: “Nhanh lên, đưa huynh ấy vào nhà” Gấp gáp đến mức khiến cho giọng nói trở nên sắc nhọn.
Bình An và An Khang rất cẩn thận nâng Vân Lam vào trong nhà, sau đó lui lại một bên, ánh mắt khẩn trương nhìn chằm chằm không rời.
Nàng run rẩy cắt bỏ phần quần áo trước ngực hắn, ngực bị thủng một lỗ nhỏ, tuy đã được xử lý qua, nhưng vẫn không ngừng chảy máu. Nàng nhanh chóng bày kim ra, hít sâu một hơi để ổn định lại cảm xúc, sau đó đâm mấy kim ở xung quanh vết thương, máu ngừng lại rất nhanh.
Đang muốn rửa sạch miệng vết thương, nhưng máu tươi khiến tay nàng run rẩy, sắc mặt tái mét. Phải ử lý miệng vết thương cho người mình yêu thương nhất, trái tim nàng thực sự...
Thẩm Duy nghe tin chạy tới, nhìn thấy vậy, không nhịn được liền lên tiếng: “Để ta làm tiếp.”
Thân thể Minh Đang lui về sau, để cho Thẩm Duy tiến lên, nhìn Thẩm Duy cấm máu, xử lý vết thương đâu ra đấy, ánh mắt dần dần mơ hồ, nước mắt không thể khống chế theo chảy ra, uốn lượn thành dòng suối nhỏ.
Không phải nói có rất nhiều người bảo vệ hay sao? Vì sao lại để cho hắn bị thương? Những người đó làm cái gì không biết? Hỗn đản, đã nói sẽ trở về bình an, vì sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy? Nàng càng nghĩ càng khổ sở, nước mắt rơi càng nhiều.
Lần đầu tiên Thẩm Duy thấy nàng thất lễ như vậy, khụ vài tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921451/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.