Một vầng trăng sáng treo cao trên bầu trời, ánh trăng màu bạc rơi xuống mặt đất, nhàn nhạt nhu hòa.
Chung quanh im lặng, yên tĩnh không tiếng người, gió lạnh nhẹ thổi.
Ba mặt đình là cửa sổ, trong góc để mấy lò lửa nhỏ, trong lò đốt than Chỉ Bạc chỉ có trong cung mới có, không khói không vị.
Vân Lam cô đơn uống rượu một mình, trong lòng có hàng trăm loại tư vị.
Có tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, hắn quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc, sau đó không chút suy nghĩ liền đứng lên nghênh đón. Lúc đi ra đón vẫn không quên cầm lấy áo choàng để trên ghế: “Trời đã khuya rồi, sao muội vẫn chưa ngủ lại còn đi ra ngoài?”
Minh Đang lơ đãng trả lời: “Muội không ngủ được nên ra ngoài đi dạo một lát.” Mái tóc dài được thả ra, xõa xuống. Trên người tùy tiện khoác một chiếc áo ngoài, khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ dễ chịu, bộ dáng chuẩn bị đi ngủ.
Lúc nằm trên giường, nàng trằn trọc trở mình, làm thế nào cũng không ngủ được. Bên tai nghe thấy tiếng hô hấp xa lạ, nàng không chịu được nên đứng dậy uống nước, không ngờ lại nhìn thấy một mình hắn ở ngoài đình uống rượu.
“Hồ đồ, trời lạnh như thế này cũng không khoác thêm áo choàng.” Vân Lam khoác áo choàng lên người nàng, bao nàng lại vô cùng kín kẽ: “Hương Nhi đâu? Nàng ta chăm sóc nàng như thế nào vây?” Trong lòng hắn tức giận vô cùng, chủ nhân đi ra ngoài, thân là nha hoàn bên cạnh lại không đi cùng chủ nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921328/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.