“Cái gì? Ta có làm gì ngươi đâu.” Vẻ mặt Minh Đang giả vờ vô tội, giang hai tay ra: “Ngươi bị làm sao vậy? Ai nha, có phải cảm thấy rất ngứa hay không? Yên tâm, không làm chết người đâu” Chính xác là sẽ không làm chết người, nhưng mà sống còn khó chịu hơn chết.
Tay chân Mạnh Vân không có cách nào cử động được, ngứa ngáy khó nhịn, vẻ mặt nàng ta khổ sở vô cùng: “Cứu mạng.”
“Muội muội, muội làm sao vậy?” Trong lòng Mạnh Thụy như lửa đốt, hắn ta chỉ còn một người thân duy nhất là muội muội này thôi. Những năm này, huynh muội bọn họ sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm sâu đậm vô cùng.
Minh Đang nhìn một lúc rồi cười nói: “Hồng Minh Chủ, giải huyệt đạo của nàng ta đi.”
Tay chân Mạnh Vân được giải thoát, đôi tay liền gãi loạn xạ, lại còn vừa nhảy vừa gãi như một bà điên. Một lát sau, trên mặt nàng ta nổi lên những nốt mụn hồng hồng thành từng mảng, khuôn mặt như hoa như ngọc thay đổi trong nháy mắt, biến thành khuôn mặt kinh khủng đến dọa người.
Cảnh tượng này khiến cho những người có mặt ở đây nhìn đến mức trợn mắt há mồm, Mạnh Thụy cả kinh, mặt không còn giọt máu, nhanh chóng ôm lấy nàng ta, hết sức gọi.
Minh Đang đang ngồi cạnh Vân Lam, ung dung thong thả uống trà nâng cằm xem kịch vui.
Mạnh Vân gãi trên kéo dưới, quần áo sắp bị xé rách, cả người đều là vết gãi.
Mạnh Thụy đầu đầy mồ hôi, trong đầu đột nhiên lóe sáng, nhào tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-ta-con-ai/2921327/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.