Phòng khách im ắng, một người giúp việc chạy đến trước mặt cô nói “Lăng tiểuthư, thiếu gia đang ở trong phòng ăn dùng bữa sáng, mời tiểu thư qua ạ.”
“Ừm….” Cô lại quay người đi đến bàn ăn, nhìn thấy Doãn Lạc Hàn đang ngồi trênbàn, một tay cầm tờ báo đọc, một tay cầm một ly sữa uống, nghe được tiếng bướcchân hắn mới liếc mắt một chút, sau đó lại cúi đầu tiếp tục đọc báo.
Cô ngồi đối diện hắn, với tay lấy chai nước sốt cà chua, chợt nghe đến tiếngnói trầm ấm của hắn từ phía sau tờ báo “Tối qua ngủ ngon không?”
Hắn biết thừa còn giả vờ hỏi! Cô hung hăng trừng hắn một cái nhân lúc hắnchưa thấy, sau đó dùng giọng hơi giận dỗi nói “Ừm… cũng được.”
Sau đó, cô lại nhớ tới công việc phỏng vấn, vội đổi giọng hỏi hắn “Hôm nayanh rảnh không?”
“Có việc?” Tiếng nói không nhanh không chậm lại từ sau tờ báo truyền tới.
Cảm giác bị phớt lờ khiến cô vô cùng tức giận, bật dậy chạy qua cướp lấy tờbáo của hắn “Anh có thể nhìn tôi để nói chuyện được không?”
“Em muốn nói cái gì?” Hắn hạ mí mắt, lại bưng chén sữa lên nhấp một ngụm, vẫnlạnh nhạt hỏi.
Hôm qua rõ ràng vẫn còn đang bình thường, hắn còn nhờ cô lau tóc, còn ôm chặtcô vào trong lòng, cô cũng không cự tuyệt, tại sao hôm nay vừa ngủ dậy, hắn đãnhư quên hết mọi chuyện, giở bộ mặt lạnh lùng đáng ghét ra như vậy?
Không thể nói rõ tại sao, trong lòng cô chợt cảm thấy hụt hẫng mất mát, côlại đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996183/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.