Nàng đang quay người định về sô pha, bỗng có tiếng “Kẹt….” vang lên, cóngười từ bên ngoài cửa điện tử vào.
Doãn Lạc Hàn sao lại về sớm như vậy chứ, nàng nghỉ thầm, đóng máy tính, giốngnhư chim sợ cành cong chạy vào phòng khách, vừa ngồi xuống sô pha, cửa đã bị mởra, hắn cất bước tiến vào, đứng ở cửa thay giày.
U ám ánh mắt xuyên thấu qua qua lớp thủy tinh, nhìn về phía thân ảnh ngồitrên sô pha, đôi môi hoàn hảo nổi lên một nụ cười mỉm, hắn cố ý sớm một chút trởvề, chính là muốn ở bên cạnh nàng nhiều hơn một chút.
Bị ánh mắt không chút kiêng nể kia nhìn, nàng cũng không để ý, cúi đầu kéotúi đựng máy tính, hắn cước bộ dần dần tới gần, tâm đột nhiên một trận mãnh liệtkinh hoàng, hô hấp nháy mắt đã bị đoạt đi.
“Em đang nấu gì vậy?” Hắn ngửi ngửi, ngồi bên cạnh nàng, cực tự nhiên ôm lấyeo nàng.
Nàng kinh ngạc một chút, nghiêng người rời khỏi vòng tay hắn, làm bộ sốt ruộtnói “A…. tôi quên mất, tôi đang nấu một vài thứ, tôi phải vào bếp đây.”
Nàng chạy vào phòng bếp, nhìn nồi soup huệ nhân, dùng thìa quấy vài cái, mùithơm xộc lên vào mũi, bụng khẽ réo một chút.
Nàng cầm cái bát nhỏ, múc cho mình một chút, lấy một chiếc thìa rồi đặt lênbàn ăn, đang định ngồi xuống ăn, lại nhớ ra hình như chưa có tắt bếp, nàng xoayngười vội vàng vào phòng bếp.
Khi trở về, nhìn đến trên bàn cơm một thân ảnh cao lớn đang ngồi, Doãn LạcHàn cúi đầu nhấm nháp bát soup
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996071/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.