Bận rộn suốt một ngày, khi trở lại văn phòng đã là bốn giờ chiều, nàngngồi trên ghế, xoay người xoa chân đi giày cao gót, chạy một ngày, hiện tại haichân đau muốn chết.
Đến giờ tan tầm, nàng đang cất đồ, chợt nhớ tới tối hôm qua Chính Vũ nói hômnay sẽ đón nàng tan tầm, nhẹ nhàng cắn môi dưới, nàng hiểu chính mình đã khôngcòn có tư cách ở bên hắn, vẫn là cùng hắn nói rõ ràng, đau một lần còn hơn đaumãi mãi, cứ như vậy lừa gạt hắn, chẳng bằng chia tay.
Xuống lầu, nàng không thấy hắn, cũng chẳng thấy Ferrari đỏ đâu. Nàng nhìntrái nhìn phải, xác định hắn hôm nay không có tới, khả năng hắn hôm nay bề bộnnhiều việc, như vậy cũng tốt, để nàng có thời gian tỉnh táo lại, ngẫm lại nênnói với hắn như thế nào, tìm một tối thích hợp nói một cách ít gây thương tổnnhất.
Nàng theo bản năng sờ vào túi, nhớ tới tan tầm phía bên nhân sự đã phát chomỗi người một phong bì, Kỉ Tích Vân nói bên trong này là tiền lương và tiềnthưởng của tháng này. Nàng cười cười, dù sao tiền lương của mình cũng khôngnhiều lắm, vì thế tùy tay cất luôn vào trong túi.
Đi trên con đường náo nhiệt, nàng rẽ vào một góc đường, bên kia là chỗ máyrút tiền. Lấy trong túi ra thẻ, nàng nhập mã vào, tiếp theo thấy được một chuỗicon số không thể tưởng tượng được, so với nàng vốn tưởng gấp tới 5 6 lần, đâythật sự là tiền lương của nàng sao? Giản Quân Dịch không phải đã nói trợ lý PhóChủ biên tiền lương rất ít sao? Nếu theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996070/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.