Nàng lắc lắc thân thể, ngược lại làm cho tiếp xúc càng thêm thân mật, đãkhông có một chút dư thừa khe hở.
Hắn hôn miên man trên ngực nàng, bàn tay to say đắm vuốt ve đường cong, hônđến đâu là phát lửa trên cơ thể nàng tới đó, khiến nàng không nén được tiếng thởhổn hển.
Hắn mạnh mẽ, nàng không nhịn được khẽ kêu lên, toàn thân cứng ngắc, hắn lửanóng không thể kháng cự lại xâm nhập, của nàng ngọt ngào tốt đẹp làm hắn như bịtẩm độc dược, tham lam chiếm lấy nàng một lần lại một lần, căn bản không để ýđến nàng oán hận cùng xấu hổ và giận dữ.
Không lâu sau, hắn tựa hồ cảm giác được nàng thân thể cứng ngắc, đưa hai taycủa nàng lên ôm lấy cổ hắn, tiếp theo là càng lúc càng nhanh liên tục mãnhcông.
Khoái cảm chẳng mấy chốc ào đến, nàng ánh mắt dần dần mê ly, nhịn không đượcyêu kiều rên rỉ, không hề kháng cự, dần dần thả lỏng thể xác và tinh thần, chỉcó thể đem chính mình hoàn toàn giao cho hắn.
Không biết bị hắn giữ lấy bao nhiêu thứ, nàng cảm giác được toàn thân khí lựcđều cạn kiệt, mệt mỏi định ngủ, không ngờ hắn lại giữ lấy eo nàng, cường ngạnhtiến vào.
Nàng nâng cánh tay bủn rụn lên đẩy hắn ra, bối rối khóc “Anh bỏ tôi ra…… bỏtôi ra…… mệt mỏi quá………. Buông tha tôi……”
“Muốn tha cho em cũng dễ thôi.” Hắn thì thầm bên tai nàng mê đắm “Chỉ cần emđồng ý ở bên tôi……”
“Anh đừng mơ! Doãn Lạc Hàn, anh thật ích kỉ, cho dù anh không nghĩ đến ChỉDao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996067/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.