“Không cần em phải mời, tôi sẽ tự đi.” Hắn đi tới cửa, khẽ nhíu mày,người này hôm nay thật khác thường.
Hắn mở cửa, cất bước đi ra ngoài, nàng chạy tới muốn đóng cửa, đúng ngay lúcnày, hắn dừng lại, khoé môi gợi lên một chút châm biếm, đột nhiên nói ra một câu“Cùng Chính Vũ đính hôn, em cảm thấy xứng sao?”
Nàng đang đóng cửa, nghe được câu đó, nháy mắt nổi trận lôi đình, rốt cuộckiềm chế không được chính mình, tiến lên một chút, dùng quyền đánh hắn.
“Doãn Lạc Hàn, anh ở đây châm chọc nói móc tôi, anh…. tên khốn nạn này! Khốnnạn!! Tôi mất đi trong sạch, còn không phải bị anh làm hại sao…. Đáng giận… Đánggiận…. tên khốn nạn… Anh làm nhiều chuyện xấu như vậy, đáng ra phải xuống địangục sớm…. Anh chết đi ….”
Doãn Lạc Hàn cúi đầu khẽ cưỡi, ôm kẻ thần kinh là nàng, cầm lấy một đấm dừngở trên người mình, cánh tay dài vung lên, phía sau sầm một tiếng, cửa khéplại.
Tiếng vang thật lớn làm nàng sửng sốt, nàng phục hồi tinh thần, ra sứcđẩy hắn ra, người này hành vi thật là xấu xa, biết rõ trên người nàng không mangchìa khoá, còn cố ý làm như vậy. Chán ghét hắn, nàng hoàn toàn chán ghéthắn.
Nàng hung hăng trừng mắt nhìn hắn, thân thủ phóng tới trước mặt hắn “Tôi muốnđi vào, đem chìa khoá đưa cho tôi. Đừng nói anh không có, tôi biết anh có vụngtrộm làm thêm một cái chìa khóa nhà tôi.”
Tay hắn nhẹ nắm chậm rãi, như là muốn đem cái gì đó trong tay đặt lên taynàng, bất thình lình, hắn lại nắm trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1996065/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.