Chỉ Dao đã xem thấu ý đồ của Mân Huyên, cúi đầu tiếp tục lấy ra túi đồ ănvặt,“Mân Mân, không được nha, cậu không thể đi làm. Mình vừa rồi vừa đến bệnhviện thì đụng phải Quý Dương , sau đó mình liền gọi điện thoại, nói cho anh traimình chuyện cậu bị thương, anh ấy nói cậu hiện tại với bộ dạng này đi làm,hiệuquả công việc cũng không thể tốt lên được, anh ấy nói cậu cứ ở viện tĩnhdưỡng,sau ba tuần thì tới làm việc.”
“Chỉ Dao, mình không nghĩ……” Nàng thở dài, xem ra sự tình càng ngày càngkhông phát triển theo dự đoán của nàng, chuyện nàng lo lắng nhất vẫn là đã xảyra.
“Mân Mân, cậu không cần thể hiện nha, để cho cánh tay sớm tốt lên mộtchút,tài năng của cậu không bộc lộ sớm một chút có sao đâu.” Chỉ Dao dùng ngữkhí đùa cợt nói, đem túi đồ ăn vặt để tại tủ đầu giường , nàng vỗ vỗ thủ.“Mộthồi mình phải đi học, trước sẽ cùng cậu tán gẫu được không? Buổi chiều mình sẽlại đến với cậu.”
Rốt cuộc nên làm sao bây giờ? Mân Huyên nhìn sự thật chính mình ở trước mắt,nàng cũng biết hiện tại đi làm là quá mức miễn cưỡng , với nàng thói quen mỗingày có cuộc sống phong phú, một bên đi học một bên làm công, thực không nghĩgiống như một phế nhân ở trong bệnh viện ba tuần.
“Mân Mân, Mân Mân, nói cho cậu một tin tức tốt.” Chỉ Dao đột nhiên vẻ mặthưng phấn mà chạy đến bên cạnh nàng, ngồi ở mép giường,“Mình tối hôm qua cùngLạc ca ca ăn cơm, cùng Lạc ca ca nhắc tới chuyện về sau chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995934/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.