“Tôi muốn để cho thư kí Ôn đi lấy giúp tôi có thể chứ?” Mân Huyên đã sớm chọnngười, nhớ lại lần đó ở cửa hàng quần áo cao cấp lần đầu tiên gặp Ôn Nhược Nhànmà dường như đã quen từ lâu, cô ấy mặc quần áo bình thường mà có vẻ vô cùng nhẹnhàng khoan khoái tự nhiên, hoàn toàn không giống với một thư kí Ôn đeo chiếckính đen rất to, mặc trang phục công sở chững chạc khi làm việc. Không hiểu saonàng lại ỷ lại cô ấy, tuyệt không cần Doãn Lạc Hàn phái Từ Bang kia đi đâu.
Doãn Lạc Hàn hơi nhíu nhíu mày, xem là đồng ý với đề nghị của nàng.
“Lạc.” Quý Dương đột nhiên thân thiết ôm lấy Doãn Lạc Hàn, tiếng nói hàm chứavẻ hưng phấn.
Doãn Lạc Hàn giật mình nổi da gà khắp cả người, vội vàng lắc mình né tránhcánh tay Quý Dương, “Có chuyện thì nói đi, không cần ôm ôm ấp ấp.”
Doãn Lạc Hàn bước ra phòng bệnh, cũng đóng cửa lại, hắn lấy điện thoại cầmtay ra ấn nút gọi, lúc này Quý Dương lại xán vào, Doãn Lạc Hàn trốn như trốn ôndịch, cách Quý Dương ra một khoảng xa.
“Quý Dương, cậu lại phát bệnh mê gái hả, tôi biết cậu có ý với thư kí Ôn,nhưng cậu có thể biểu hiện bình thường một chút được không?”
Quý Dương khoanh tay, nói rất đương nhiên, “Gặp được người con gái mình thíchthì cần gì phải giả vờ giả vịt cho mệt ra, thật là, tiểu tử thối, cậu cho làthằng đàn ông nào cũng giống cậu chắc, đối mặt với người phụ nữ mình thích cònkhông biết nắm chặt lấy, đợi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995913/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.