Nhưng hắn tự chủ rất tốt, hắn buộc chính mình phải ngủ, và kết quả vẫn cứgiống vô số lần trước đây, hắn lại rơi vào cảnh trong mơ kia, đòn roi tàn nhẫn,mắng mỏ thô lỗ, giống con chó nhỏ bị người ta vứt bỏ lui vào trong góc, trơ mắtnhìn từng roi lại từng roi quất xuống người mình….
Phút chốc ngồi bật dậy trên giường, đầu hắn đầm đìa mồ hôi, vì thế kìm lòngkhông đậu lại chạy tới phòng nàng.
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào, làm nổi bật sắc mặt tái nhợt của nàng,khoảnh khắc ấy, thân thể suy yếu trên giường phảng phất như đang trôi bồng bềnh,hắn có ảo giác ngay sau đây nàng sẽ biến mất trước mắt mình.
Sau đó, hắn nghe được nàng không ngừng nói lời vô nghĩa, hắn đi qua ngồixuống mép giường, nàng vẫn đang lắc đầu rồi la hét gì đó, hai chân không ngừngđá loạn xạ, chăn cũng bị đá rơi xuống dưới giường.
Hắn xoay người nhặt lên, đắp lại cho nàng, nàng lại đá rơi xuống, lần nàynàng kêu to hơn nữa, “…. Tôi chán ghét anh….. Doãn Lạc Hàn….. Anh là đồ maquỷ….. Tôi sẽ không để mặc anh bài bố….”
Thì ra hắn là ma quỷ trong giấc mơ của nàng, hắn bất đắc dĩ cười khổ, nhặtchăn lên, né tránh cánh tay bị thương của nàng, dùng sức đắp chăn lên ngườinàng, thân thể ngăn chặn hai chân đá loạn của nàng.
Nàng vẫn đang mơ ác mộng, hắn cứ như vậy ghé sát vào nàng, chế trụ hai châncòn định đá chăn của nàng, không biết thiếp đi từ lúc nào, ban đêm cảm thấy rấtlạnh, hắn không tự chủ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995879/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.