Nàng lo được lo mất, âm thầm quan sát Lôi Thiếu Đằng cùng Lăng Mân Huyên mộtthời gian, xem hai người còn lưu lại chút tình ý xưa cũ nào không, cuối cùng,nàng mới thoáng an tâm, từ ba năm trước đây tới tận bây giờ, Thiếu Đằng vẫn duytrì một khoảng cách nhất định với Mân Huyên, như đã sớm đem chuyện trước đâyquên không còn một mảnh.
Cứ như vậy, nàng vẫn xem Lăng Mân Huyên không vừa mắt, mỗi lần thấy khuôn mặtđó xuất hiện trước mặt, lòng lại sinh ra cảm giác chán ghét.
Lăng Mân Huyên, đứa con gái của kẻ giết người đó, căn bản không xứng cùng vàomột đại học với nàng, cũng không xứng được hít thở dưới cùng một mái nhà vớinàng, cùng hưởng thụ cuộc sống thoải mái như nàng.
Càng làm nàng tức giận chính là, Lăng Mân Huyên dường như không rõ thân phậnăn nhờ ở đậu của mình, hơn nữa còn không nịnh nọt lấy lòng nàng, luôn luôn ra vẻta đây cao quý lắm.
Ở trường, Lăng Mân Huyên dựa vào thiên kim của Giản thị tập đoàn, nên coi tấtcả mọi người ở Lăng gia không ai ra gì.
Từ ngữ bén nhọn của Ngải Phù cắt vào tai, Lăng Mân Huyên quay đầu nhìn về chỗđó, bất ngờ lại thấy một ánh mắt khác thường.
Nàng không dám đứng đực ở chỗ đó, nhanh chóng lên lầu, đột nhiên phát hiệntim đập nhanh kinh hoàng.
Nàng liều mạng vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, sao có thể như vậy, LăngMân Huyên, tỉnh táo lại, không thể ôm bất cứ ảo tưởng gì với anh ta.
Ba năm, mày đợi hắn ba năm, nhưng kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-roi-ma-vuong-tong-tai/1995641/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.