Trong ấn tượng của Lâm Thanh, Lăng Thần là một người nhàm chán và kiêu ngạo, thậm chí anh ta còn có một số vấn đề về mặt thẩm mỹ, vào lúc này anh ta đến đây để giải thích sự hiểu lầm như vậy và sau khi giải thích anh ta còn tỏ vẻ đầy hi vọng, biểu hiện của sự muốn được công nhận.
Lần đầu tiên Lâm Thanh thấy Lăng Thần lúc này như một đứa tẻ bướng bỉnh, vô cùng ngây thơ.
Vì vậy, Lăng Thần ngây thơ như vậy đột nhiên mất bình tĩnh với Lâm Thanh.
“Ơ...” Lâm Thanh suy nghĩ một lát, quyết định đáp lại: “Hôm qua tôi đã hiểu lầm anh, tôi xin lỗi, tôi đã hiểu sai ý tốt của anh.”
Điều này có ổn không?
“Ừm.” Lăng Thần gật đầu, “Biết mình sai thì tốt.”
Lâm Thanh:??
Cái quái gì vậy?
Lăng Thần tiếp tục nghiêm túc nói: “Lần sau đừng tái phạm.”
Lâm Thanh:??
Cô ấy đã cho anh ta mặt mũi à?
“Chú, chú ăn cơm chưa?”
Trong im lặng, Tiểu Hoa phá vỡ thế bế tắc bằng giọng ngọt ngào.
Lăng Thần: “Chú chưa ăn.”
Tiểu Hoa trên mặt nở cụ cười nói: “Mẹ với con cũng đang chuẩn bị ăn cơm, chú có muốn cùng ăn cơm với nahf con không?”
“Có.”
Lâm Thanh:??
Cái quái gì mới vừa diễn ra thế?
Lâm Thanh lập tức phản ứng: “Tiểu Hoa, chú rất bận.”
Lăng Thần vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tôi không bận.”
Lâm Thanh:...
Tiểu Hoa chỉ là khách khí không nhận ra sao? Cô đang lịch sự từ chối sự xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-oi-tinh-day-di-me-la-anh-trang-dem-do/3546304/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.