Trong xe, Lâm Thanh vừa nghe trở lý nói vừa tẩy trang.
“A Mỹ, tôi giao việc casting cho cô,“ Lâm Thanh quay lại với giọng nói ban đầu, “Nếu phóng viên muốn phỏng vấn tôi thì hãy nhận lời. Chuyện này càng gây ồn ào trong giới giải trí thì càng tốt.”
“Vậy nếu phóng viên hỏi Lâm Mộng có được chọn hay không thì tôi nên trả lời như thế nào?” A Mỹ đã xem qua rất nhiều diễn viên giỏi, về kỹ năng diễn xuất của Lâm Mộng, cô ta chỉ có thể diễn “he he”
“Thì nói...đang chờ xét duyệt.”
Để đứng ở vị trí cao, thì cần phải có năng lực tương xứng.
Kịch bản của phim vẫn chưa xong, thời gian quay sớm nhất có thể vào năm sau. Việc casting chỉ là cái cớ để quay lại Trung quốc tìm em trai, vì cô đã hứa với Lâm Trạch rằng cô ấy không thể quay lại Trung Quốc để tìm anh ấy một cách mù quáng.
Trong nhà Lăng Thần, tiếng nói chuyện của trẻ con phát ra từ căn phòng thường ngày yên tĩnh.
“Chú, chú ở nhà thường làm gì?” Tiểu Hoa nằm trên ghế sô pha, dùng đôi tay nhỏ nhắn ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, đôi chân bé bé đung đưa trong không trung, rất dễ thương.
“Chú làm việc. “Lăng Thần tả lời nghiêm túc.
“Thế còn khi chú không làm việc thì sao?”
“Chú làm việc mỗi này.”
Kể từ khi tiếp quản công ty, anh chưa bao giờ có một ngày nghỉ và chưa bao giờ muốn nghỉ.
“Vậy lúc rãnh rỗi chú làm gì?”
“Tập thể dục và đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-oi-tinh-day-di-me-la-anh-trang-dem-do/3546297/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.