Hai phát súng đồng thời được bắn ra từ đằng xa.
Hai bên bắp tay Akhtar bỗng đau nhói, dòng chảy ấm nóng dần ứa ra tại hai cái lỗ sâu hoắm bởi lực công kích của hai viên đạn không biết từ đâu đến. Ả ta đau đớn ngả nhào xuống đất rên rỉ, đôi mắt giận dữ ngóng nhìn xung quanh tìm kiếm thủ phạm.
Tiếng cánh quạt của trực thăng bỗng vang lên trên đầu bọn họ, trong đêm tối chỉ có thể nhờ một tia sáng yếu ớt của ánh trăng để xác định được trước cửa trực thăng có hai người đứng ở đấy.
"Bỏ bê lâu như vậy mà vẫn có thể chuẩn xác, chậc, vẫn là dùng được" Giọng của một người phụ nữ ngọt ngào vang lên từ trên.
"Chẳng phải đêm nào em cũng sử dụng rất tốt sao?" Lại một giọng đàn ông khác vang lên, nhưng không thể kiềm chế được sự vô sỉ.
"Hai người các ngươi, dám vượt vào địa bàn của ta, còn dám ám sát ta. Được, được lắm" Akhtar đau đớn gào thét, ả vẫn là chưa biết được thân phận của hai người này đi.
"Này, con nhóc kia đang nói anh đấy à?" Người phụ nữ kinh ngạc xoay sang hỏi.
"Mẹ, Hi Hi nhớ mẹ muốn chết" Bỗng Vu Vân Hi lúc này gào lên.
"Chú Vu, dì Hy?" Nhiếp Khuynh Ngang ngồi trên ghế ngước mắt lên.
"Có ngậm mồm lại không, la hét như thế còn ra cái thể thống gì nữa?" Vu Quân không vui mắng.
Phải Vi Hy cùng Vu Quân là được Jack Bối Dạ lúc trước thông báo tin tức, chạy đến đây. Vì ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452182/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.