Ngồi trên ghế phụ, Nhiếp Anh Lạc yên lặng thẫn thờ nhìn khung cảnh trượt qua trước mắt.
"Nghỉ ngơi một chút, về đấy em lại phải đề cao tinh thần cảnh giác đối với Bạch Mai nữa đấy" Tần Tinh chuyên tâm nhìn đằng trước lái xe, nhưng cũng không quên cằn nhằn một câu.
Thấy cô không nói gì Tần Tinh cũng im lặng.
Xe bon bon chạy trên đường vắng rồi ra đến đường lớn đầy đèn neon ban đêm. Thành phố bên ngoài thật nhộn nhịp, xe cộ tấp nập nhưng không khí trong xe lại khiến người ta phải cảm thấy ngột ngạt. Bình thường Nhiếp Anh Lạc vui vẻ là thế nhưng khi gặp chuyện gì thì lại khác. Yên lặng, trầm tĩnh đến đáng sợ.
Chạy qua mấy con phố, cuối cùng chiếc xe rẽ vào khu biệt thự sang trọng.
"Dừng lại đi, để em tự đi vào" Xe còn cách cánh cổng biệt thự một đoạn rất xa, cô liền lên tiếng.
Tần Tinh cũng không nói nhiều mà tấp vào phần đường lề để cô đi xuống. Vì thân phận đặc biệt mà Tần Tinh không thể chở cô về tận nơi được.
"Khoan đã" Thấy cô chuẩn bị đóng cửa xe, Tần Tinh lấy sợi dây chuyền hình lát cam hôm qua trong lúc cứu cô bị rơi nên anh nhặt lại mới phát hiện đây là máy định vị vị trí.
"Sao không vứt nó đi" Cô đứng nhìn một hồi lâu trước bàn tay đang xòe ra đưa đến trước mặt sợi dây chuyền, rồi mới đưa tay lên miễn cưỡng cầm lấy.
"Anh đã kết nối với thiết bị định vị của nó, cài đặt cả thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452149/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.