Tiếng nước xả cuối cùng cũng được tắt, cửa phòng vệ sinh mở ra. Một thân thể tráng kiện của đàn ông chỉ khoát một cái áo khăn tắm, từng đường nét thoát ẩn thoát hiện, được che hờ hững dưới lớp vải mà tráng càng khiến người ta phải đắm chìm. Đầu tóc ướt nhiễu từng giọt nước óng ánh như viên ngọc nhỏ lấp lánh, trượt dọc theo từng đường cong rắn chắc của anh.
"Em đến đây có chuyện gì sao?" Thấy cô đứng nhắm mắt tựa lưng sau tường anh hỏi, bản thân thì đi lại ngồi lên giường vắt chéo chân.
"Anh không định giải thích một chút sao?" Anh Lạc lúc này mới mở mắt, ánh nhìn sắt bén bắn thẳng về phía anh.
"Đôi khi chuyện mình tận mắt chứng kiến cũng chẳng thể nào tin được" Không giải thích, vẻ mặt vẫn bình tĩnh nói ra những lời có thể phủi bỏ hoàn toàn nghi ngờ của người khác. Đây chính là bản năng của một thương nhân không ngại bị hãm hại, mà chỉ ngại không biết dẫn dắt vấn đề.
Anh Lạc im lặng nhìn anh, vết thương trên người bây giờ lại đau nhói khiến đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại nhưng rất nhanh lại trở về trạng thái bình thường.
"Lại đây" Nhiếp Khuynh Ngang ngồi trên giường dĩ nhiên cũng nhìn thấy vẻ mặt lúc vừa rồi của cô tuy chỉ vụt qua rất nhanh.
"Nhiếp Khuynh Ngang... vì sao anh lại nhận nuôi tôi?" Như không nghe thấy lời anh nói cô lại do dự hỏi một câu hỏi đã biết đáp án từ trước, cô chỉ muốn từ chính miệng anh ta xác thật.
"Vì sao em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-nuoi-doi-em-lon-nhe/2452142/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.