Lục Bất Du đi đến, đưa tay chỉnh nhiệt độ nước, quay đầu lại hỏi: "Trừng mắt nhìn anh làm gì? Muốn giữ trứng trêи đầu lại để mai ăn sáng à?"
Phòng này rất lớn, có ghế sô pha để tiếp khách, anh đi ra khỏi phòng vệ sinh, thoải mái ngồi xuống.
Lục Vãn hít sâu một hơi, bình tĩnh hai giây, quyết định vẫn nên xử lý tóc trước đã.
Cô gội sạch tóc, nhanh chóng sấy khô rồi chạy ra, sau đó xông ra ngoài, liếc mắt thấy tên khốn kia đang chơi đùa với chú rùa của cô??
Lục Bất Du ngẩng đầu lên, nghĩ đến cảnh vừa nãy, lại cười lên: "Trước đây em học trường Nhị Nhân Chuyển* sao? Hơn nửa đêm làm anh cười tỉnh luôn rồi."
* Nhị nhân chuyển (二人转) là một loại hình nghệ thuật dựa trêи các điệu ca dân gian ở vùng Đông Bắc Trung Quốc, hấp thụ nghệ thuật Liên hoa lạc (莲花落) của Hà Bắc, thêm vào vũ đạo, dáng bộ. Ý nói là Lục Vãn đóng hài.
Lục Vãn: "..."
Anh mới mắc cười, cả nhà anh đều mắc cười!
Đợi đã, nói như vậy cũng không ổn, diss tên này, sao kéo mình xuống hố theo luôn!
Lục Vãn đi đến, giật lại chú rùa trêи bàn, cười nhạo mình còn chơi với vật nuôi của mình! Thật đúng là đồ đáng ghét mà!
"Anh! Xóa tấm ảnh vừa chụp ngay!"
Bây giờ cô cũng đoán ra được tên này là ai rồi, họ Lục, xuất hiện ở đây vào giờ này.
Xui chết đi được, sao mình lại có một người anh trai thế này chứ.
Không đi đón cô thì thôi, còn vừa gặp mặt đã chụp ảnh xấu của cô!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-me-giau-co-va-anh-trai-luu-luong-hang-dau-cuoi-cung-cung-tim-thay-toi/167101/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.