Sau khi nghĩ thông suốt, Lưu Mỹ Châu nhanh chóng rửa mặt, thay một bộ váy liền thân nhẹ nhàng khoan khoái, ra khỏi phòng liền thấy đồ ăn sáng đặt trên bàn ở phòng khách. Mỗi lần đến thời gian dùng cơm, cha mẹ luôn đi phục vụ người nhà họ Triệu, hai người ăn muộn một chút cũng không sao, chỉ sợ con gái đói bụng, vì vậy sẽ chuẩn bị trước cho cô thật tốt.
Lưu Mỹ Châu chậm rãi dùng bữa sáng, cẩn thận thưởng thức tình yêu thương của cha mẹ, rồi sắp xếp thức ăn gọn gàng, để lại tờ giấy nói mình muốn ra ngoài dạo một chút.
Mặc dù nhà họ Triệu ở khu nhà cao cấp, nhưng vị trí đó cũng rất thuận tiện, ra cửa một lúc sẽ có trạm xe bus, cô vội vàng lên xe đi tới cửa hàng bách hóa.
Cha mẹ luôn rất thương cô, cho cô không ít tiền tiêu vặt, hôm nay sẽ dùng n để cắt tóc, mua kính mắt, và thêm vài bộ quần áo mới. Dù sao thiếu nữ mười tám tuổi cũng phải có tinh thần phấn chấn, không ăn vận vì đàn ông cũng nên vì mình chứ.
Bởi vì tóc cô khá dày, để tóc dài có vẻ nặng nề, dứt khoát cắt đến dưới tai, gọn gàng sạch sẽ, bỏ mắt kính vừa dầy vừa nặng đi, chọn một cặp mới vừa model vừa cá tính. Thế này rất tốt, cô nhìn mình trong gương rạng rỡ hẳn lên, bản thân cũng cảm thấy hài lòng.
Buổi tối, Lưu Mỹ Châu mới xách theo túi lớn túi nhỏ về nhà, Lâm Ngọc Trân vừa nhìn thấy con gái liền kêu lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-mac-nguoi-dan-ong-kia/3253645/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.