Sau khi về nước, Chung Ly và Chu Tô chuyển đến sống ở một căn nhà độc lập ở vùng ngoại ô. Anh nói, sống ở đây, anh có thể thường xuyên đem cô đi tản bộ.
Chu Tô bây giờ phải thường xuyên trị bệnh bằng hoá chất nên thân thể suy yếu, nếu như đi vài trăm mét đã phải dùng xe lăn. Mỗi lần chải tóc, đều quấn vào một lược đầy ắp tóc rụng. Chu Tô thường nhìn những sợi tóc rơi xuống của mình ngẩn người.
Chung Ly coi như không biết gì, chỉ im lặng dọn dẹp.
Chuyện tóc càng ngày càng rụng nhiều Chu Tô cũng không quá quan tâm nhưng chuyện những cơn đau kịch liệt thường xuất hiện ở đêm khuya khiến cô rất khổ sở.
Ban đêm Chu Tô thường đau đến cả người co rúm lại một chỗ, yên lặng dịch ra xa Chung Ly đang ngủ bên cạnh để tránh ảnh hưởng đến anh. Trái tim Chu Tô dần dần trầm xuống, đau đớn tăng lên một bước có nghĩa là cô đang cách cái chết gần thêm một bước. Điều này Chu Tô làm sao nhẫn tâm nói cho Chung Ly biết vì vậy cô bắt đầu lén lút uống loại thuốc mà Phương Đại Đồng bảo dùng cho giai đoạn kiềm chế những cơn đau cuối cùng.
Phương Đại Đồng nói, loại thuốc đó, dược tính cực kỳ mạnh mẽ, nếu như không đau tới mức không chịu được thì tuyệt đối không nên uống.
Chu Tô biết, cô uống loại thuốc này, sẽ bắt đầu chuẩn bị cho cái chết không xa. Nhưng cô thật sự không nhịn được, thật sự rất đau đớn, mỗi lúc bị cơn đau ban đêm hành hạ cô thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-lo-nhung-nam-thang-tuoi-dep-nhat-cua-em/1489427/quyen-4-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.