“Lần cuối cùng ngươi nhìn thấy Vương Tứ là bao giờ?” Mã bộ đầu hỏi.
“Việc này, có lẽ là khoảng giờ tý ngày hôm trước, hai người bọn ta ra ngoài uống… khụ khụ, uống một chút rượu, hắn kể phải đi chuyển tiêu gấp, không biết lúc nào mới trở về, cho nên muốn đi gặp một người.” Dáng vẻ Vương Ngũ có chút ngại ngùng, nói tiếp: “Sau đó ta trở về tiêu cục, Vương Tứ thì không biết đi nơi nào, cho đến ngày hôm sau…”
“Hắn có nói gặp người nào không?” Mã bộ đầu hỏi tiếp.
“Không nói, ta có hỏi, nhưng hắn không chịu nói.” Vương Tứ đáp.
“Các ngươi đi uống rượu ở đâu?” Mai Vô Quá hỏi.
“Mãn Thúy Lâu.” Vương Ngũ thấy Mai Vô Quá hỏi đến, không thể làm gì khác hơn đành phải trả lời lại. Loại chuyện như vậy, cũng chẳng phải chuyện mờ ám gì.
“Có cho gọi cô nương?” Mai Vô Quá lại ra câu hỏi.
“Gọi, vốn định chuyện đó… Nào ngờ Vương Tứ từ ngoài về lại nói không chơi nữa, bản thân ta cũng không có ý định, hai người bọn ta liền rời đi.” Vương Tứ hiểu Mai Vô Quá muốn hỏi việc gì.
“Vậy ý là, Vương Tứ với ngươi tách nhau ra trước, cũng không có hành phòng?” Mã bộ đầu hỏi chen vào.
“Đúng, hẳn là vậy, sáng sớm hôm đó hai người bọn ta cùng nhau đi kiểm tra tiêu xa*, đến khi rời khỏi Mãn Thúy Lâu, hắn cũng không có cơ hội.” Vương Tứ cứ như thế nói hết ra, không kiêng dè nữa.
(Tiêu xa: xe vận tiêu.)
Mai Vô Quá cùng Mã bộ đầu liếc nhìn nhau, lại hỏi thêm vài chuyện linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579993/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.