"Mai ca ca, huynh đang làm cái gì?" Còn buồn ngủ, Lạc Lạc bật dậy, nhìn thấy Mai Vô Quá ngồi thiền ở bên giường.
"Luyện công, bọn họ nói trò này tốt cho nội lực." Mai Vô Quá nhắm mắt lại như cũ.
"Có ích lợi gì?" Nội lực? Đây chính loại thượng đẳng! Lạc Lạc hiếu kỳ đến gần sát một chút, nhìn chằm chằm hỏi Mai Vô Quá.
"Không biết, chỉ là ta mỗi ngày ngồi một lúc, cảm giác thân thể so với trước kia tốt hơn." Mai Vô Quá cảm giác được hơi thở đến gần, mở to mắt nhìn thấy tiểu nha đầu quần áo không chỉnh tề quỳ gối trước mặt mình.
"Quần áo không chỉnh tề đấy! Mặc tốt quần áo vào, cô nương gia gia." Mai Vô Quá không có tâm tư ngồi tiếp, càu nhàu đứng lên, đưa lưng về phía Lạc Lạc bắt đầu chuẩn bị điểm tâm.
Quần áo không chỉnh tề? Cái này so với thắt lưng con trai khó giữ hơn, so với thắt lưng con trai khó xuyên hơn, mấy cái thắc lưng này dùng để làm gì, Lạc Lạc thầm nghĩ.
"Mai ca ca học với ai?" Lạc Lạc vừa mặc quần áo vừa hỏi.
"Một đám vô lại, học trộm." Mai Vô Quá dừng một chút, không mang theo một tia cảm xúc nói ra.
Lạc Lạc cảm giác được cảm xúc Mai Vô Quá có chút trầm xuống, thức thời không nói nữa, tay chân luống cuống với dải lụa.
Qua đây, qua đây, thật không biết muội lớn lên như thế nào." Mai Vô Quá buông chén trong tay xuống, vạn bất đắc dĩ kéo thân thể nhỏ gầy củaLạc Lạc qua, bắt đầu vì nàng sửa sang nhiều nếp nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579928/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.