"A... Oàm... Uhm..." Nhìn Lạc Lạc nằm sấp trên bàn cơm, Mai Vô Quá ngây ngẩn cả người. Đến lúc hắn nhìn thấy trên mâm khi đó còn lại mỗi một cái bánh bao thì bắt lấy thời cơ lấy tay chộp lại, ngoan độc cắn một ngụm, lúc này mới yên tâm ngồi tiếp. Nha đầu này rất ham ăn, năm cái bánh bao hai người cùng nhau ăn, chính hắn còn chưa có ăn xong, trong mâm đã ít đi ba rồi, thật vất vả cướp được cái cuối cùng, tiểu nha đầu kia còn liếm môi ham muốn cái trên tay mình. Mai Vô Quá vội vàng vài ngoặm nuốt xuống bụng, hai cái đã không đủ, cũng không thể thiếu thêm một cái.
"Muội bình thường cũng ăn nhiều như vậy sao?" Mai Vô Quá có chút sợ hãi hỏi.
"Ha ha, gần đây đặc biệt đói, muội bữa sau sẽ ăn ít một chút." Lạc Lạc có chút xấu hổ, cúi thấp đầu xuống. Thân thể này quá gầy quá nhỏ, khả năng nó có nhu cầu dinh dưỡng thôi, Lạc Lạc không khỏi hoài niệm về thân thể của chính mình ở thế giới kia.
"Kỳ thật cũng không......" Mai Vô Quá muốn nói ‘ kỳ thật cũng không cần ’, nhưng là nghĩ lại vẫn là để cho tiểu nha đầu bớt phóng túng một chút, như vậy số bạc cầm trong tay kia đừng nói tiền thuê nhà, ngay cả sống tạm không đủ, vì thế chuyển đề tài: "Kỳ thật cũng không có thể mỗi ngày chỉ nghĩ ăn, ví như ngẫm coi về sau muốn làm cái gì."
"Làm cái gì?" Lạc Lạc chớp chớp mắt to tiếp tục giả trang cô bé: "Muội vốn dĩ chỉ là nghĩ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-khoai-tuong-cong-thang-chuc-ky/1579927/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.