"Ông cứ để cô ta nằm đó đi, lát nữa sẽ có người tên là Sâm Phong đến chuộc!"
Anh vừa dứt lời...
"Ủa, thầy Vũ, muộn thế này rồi sao thầy còn ở đây?"
Sâm Phong xách một túi đồ đi qua, ngạc nhiên hỏi.
"À, thầy đi dạo thôi...Còn em sao lại ở đây?"
"Em đi mua chút đồ thôi ạ...ủa, kia không phải Kỳ Tâm sao?"
Sâm Phong nhìn qua cũng nhận ra là Kỳ Tâm, cậu hốt hoảng chạy đến đỡ cô dậy.
"Kỳ Tâm, Kỳ Tâm, sao cậu lại nằm đây? Cậu uống bia sao? Trời ạ, mau đứng dậy, tớ đưa cậu về!"
"Á, bỏ ra, tôi không về đâu! Cậu là ai? Đừng có mà lợi dụng nhé!"
"Tớ là Sâm Phong! Cậu không nhận ra tớ sao? Mau đi về, một mình cậu ở đây không an toàn!"
"Ai nói Kỳ Tâm một mình ở đây?"
Một giọng nói vừa lạnh lùng vừa phẫn nộ vang lên.
"Ủa, thầy Vũ, thầy chưa đi sao? Em tưởng thầy đi dạo mà!"
"Phải, tôi đi dạo cùng với Kỳ Tâm!"
Anh bước đến kéo tay Kỳ Tâm định cõng lên.
(Ông chủ quán: "Yeahhh! Cuối cùng cậu ta cũng quay lại rồi!")
Sâm Phong lạnh lùng gạt tay anh ra:
"Thầy nói là Kỳ Tâm đi cùng thầy? Vậy tại sao thầy lại để cô ấy say khướt thế này?"
"Việc này là ngoài ý muốn! Cậu tránh ra, tôi đưa Kỳ Tâm về!"
"Sao mà em yên tâm được? Thầy tránh ra, em đưa Kỳ Tâm về!"
Vũ Dĩ Phàm lạnh mặt quát lên:
"Giao cô ấy cho cậu mới là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009211/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.