Cô thấy một người phụ nữ trạc tuổi mẹ cô đang xào nấu cái gì đó, đứng bên cạnh bà ấy là Dĩ Việt đang hau háu nhìn.
"Mẹ ơi, cho con nếm trước nha mẹ!"
"Thằng quỷ, suốt ngày chỉ biết có ăn!"
Ồ, thì ra là mẹ của thầy Vũ sao?
Ha ha ha, phải vào chào hỏi mẹ chồng tương lai mới được!
"Con chào bác! Dĩ Việt, chào bé cưng!"
Bà Vũ trố mắt ra nhìn:
"Chào con! Con là..."
Cô còn chưa kịp trả lời thì đã bị Dĩ Việt lao đến kéo ra phòng khách ngồi.
"Oái, sao em lại đuổi chị chứ?"
"Hừ, không đuổi ra thì có phải chị sẽ giới thiệu chị là con dâu tương lai của mẹ em không?"
"Chị đâu có!"
Kỳ Tâm ra vẻ oan ức nói, nhưng trong bụng lại nghĩ thầm: "May quá! Suýt chút nữa mình lỡ miệng nói như thế!"
Cô đứng dậy, chỉnh đốn trang phục đầu tóc, hiên ngang bước vào bếp:
"Thưa bác, con tên là Hoa Kỳ Tâm, con là học sinh của thầy Vũ! Con đến đây nhờ thầy Vũ kèm cặp thêm!"
Dĩ Việt thở phào nhẹ nhõm, nếu để bà chị này nói năng linh tinh trước mặt mẹ cậu, không biết cậu sẽ bị anh hai xử lí thế nào nữa.
"Ồ, thì ra là học sinh của Dĩ Phàm sao? Mau vào đây nếm thử đồ ăn bác nấu đi, lát nữa Dĩ Phàm tắm xong sẽ ra!"
Á!
Đang tắm sao?
Kỳ Tâm nở một nụ cười bỉ ổi, dọa Dĩ Việt sợ dựng tóc gáy.
"Chị kia, chị định làm gì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009203/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.