"Thằng ăn hại! Tao không nhanh chẳng lẽ trơ mắt nhìn mày ức hiếp con dâu tao sao?"
"..."
Con không cố ý mà!
"Khổ thân con bé, không biết mẹ đến có khuyên được nó không, với lại mẹ đến đó cũng không tiện lắm..."
"Mẹ còn đắn đo cái gì, mặt mũi gì tầm này nữa, mẹ sắp mất con dâu rồi đó!"
Dĩ Việt nhìn thái độ đắn đo của bà Vũ thì sốt ruột thay anh trai, gào ầm lên.
Anh ngồi ngốc một chỗ nhìn thằng em mình cảm động không thôi.
Nó còn biết nói giúp anh sao! Xem ra vợ anh, khụ, Kỳ Tâm rất được gia đình anh yêu quý...
"Mày còn chưa được giờ đi nữa sao! Cái thằng ăn hại này!"
Bà Vũ tức giận cầm cây chổi quật vào mông Vũ Dĩ Phàm.
"Ớ! Sao mẹ đánh con? Đi đâu chứ?"
Bà Vũ nghiến răng véo véo tai thằng con lớn cho tỉnh:
"Đương nhiên là đến nhà ông bà thông gia xem con dâu bảo bối của tao rồi!"
"..."
Ông bà thông gia? Gọi thuận miệng ghê ha? Mẹ anh đúng là vứt hết mặt mũi luôn rồi!
Được rồi, đến cả con dâu còn nhận luôn rồi thì còn nói gì ông bà thông gia nữa....
Trước cửa Hoa gia.
Cả gia đình "nhà trai" nhấn chuông đứng chờ, vẻ mặt ai cũng căng thẳng.
"Chậc, thiếu mỗi bố nữa là đủ cả nhà mình rồi, làm đám hỏi được luôn rồi!"
Dĩ Việt ngây ngô nói.
"Bố mày ấy hả? Ông ấy còn hăng máu muốn nhìn mặt con dâu hơn mẹ ấy, nhưng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009148/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.