"Cái thằng này nhà tôi đúng là không được cái nết gì, haizz..."
"Anh chị thông gia yên tâm, tôi nhất định sẽ huấn luyện nó thật tốt, đến khi nào nó bỏ được cái thói xấu nói chuyện nhạt nhẽo phũ phàng khó nghe thì thôi!"
"Nhất là với Kỳ Tâm! Tôi sẽ không để con bé chịu bất kỳ uất ức nào! Tôi thề tôi hứa tôi đảm bảo!"
"..."
Bà Vũ nói một tràng trôi chảy, thái độ chân thành giống như bà muốn cưới Kỳ Tâm về cho mình chứ không phải cho con trai.
Bố mẹ Kỳ Tâm: "..."
Không đến lượt mình nói nữa rồi. Người ta thành ý thế kia cơ mà.
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Nhà anh ai cũng có tài ăn nói trừ anh thì phải?
Không phải anh được nhặt từ thùng rác về đấy chứ.....?
"Cảm ơn anh chị thông gia đã thông cảm cho thằng con ngốc nhà tôi, sau này nó có làm gì có lỗi với con bé, hoặc có hư hỏng làm chuyện gì sai, anh chị tùy ý răn đe dạy dỗ, tôi rất cảm kích!"
"..."
Hai vị bên "nhà gái" chỉ biết cười cười:
"Chị thông gia nói quá lời rồi, thằng bé cũng không đến nỗi đó đâu..."
Vũ Dĩ Phàm: "..."
Có bà mẹ ruột nào như này chứ....? Con tim tan nát quá mà...
Lằng nhằng một hồi cuối cùng bà Vũ nói sang chính sự:
"Bình thường tôi rất quý Kỳ Tâm, con bé đối với tôi cũng rất tốt, tôi có thể lên phòng khuyên con bé được chứ?"
"Được chứ được chứ..."
Hiệu trưởng Hoa hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-em-se-nuoi-anh/2009146/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.