Nghe Tô Tử Dương nói một chuỗi lý lẽ dài 'nghe vô sinh nhưng lại có thai', Lăng Triển Dực không giận mà cười, anh suy nghĩ một chút thấy vậy cũng được. Dù sao muốn mang vật nhỏ này về được vẫn cần một quá trình nhất định, quá nóng vội cũng không tốt, ngược lại còn phản tác dụng.
"Vậy được, đưa em về nhà." Lăng Triển Dực bẻ lái, quay đầu xe, chạy đúng đường.
Tô Tử Dương dựa vào ghế sau, hai tay vô thức ôm bụng, nhưng đầu óc lại suy nghĩ nhanh chóng, cậu đồng ý để Lăng Triển Dực đưa cậu về nhà chứ đâu có đòng ý để anh vô nhà nha. Nếu như anh ta không đi thì làm sao bây giờ? Không được, lát nữa nhất định phải nhanh tay lẹ mắt nhốt Lăng khốn nạn ngoài cửa nhà mới được, đỡ phải dẫn sói vào nhà thật.
Nếu Lăng Triển Dực biết bây giờ Tô Tử Dương đang trong đầu tính toán anh cái gì, nhất định hận không thể đem cậu đè dưới thân đại chiến 300 hiệp.
Cả đường không nói chuyện.
Rất nhanh đã đến chung cư Tô Tử Dương ở.
Lăng Triển Dực chu đáo đỗ xe ở chỗ gần nhất, sau đó tắt máy xuống xe, đi vòng ra ghế sau, tháo dây an toàn cho Tô Tử Dương rồi dìu cậu xuống.
Lúc bước lên bậc thang cũng thật cẩn thận bảo vệ kế bênh, sợ làm cậu ngã, ra dáng chuẩn một siêu cấp vú em kiểu mẫu.
Đôi mắt Tô Tử Dương vẫn luôn đảo tới đảo lui, Lăng Triển Dực ở bên cạnh tỉnh bơ thu hết vẻ mặt thay đổi của cậu vào mắt.
Nếu anh đoán không sai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/646130/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.