Từ ba tháng trước đến tận một phút trước của ngày hôm nay, Lạc Dương vẫn luôn cố gắng vì tương lai của hai người họ, nhưng mà những gì y vừa nghe được gần như đã rút cạn sức lực và kiên trì của y.
Dường như ngực bị khoét một lỗ, máu tươi ồ ạt đổ ra, đau đến mức ngay cả hô hấp y cũng không dám dùng sức.
Vốn dĩ y nghĩ chỉ cần kiên trì thêm một tháng, buông bỏ mọi tự tôn thể diện mà khẩn cầu hắn ta cho mình thời gian một tháng thì mọi vấn đề đều có thể giải quyết. Nhưng không ngờ...
Không ngờ rằng ba tháng trước Diệp Lãng đã bỏ cuộc!!!
Thậm chí còn sớm hơn!!!
Hắn cũng cần thời gian để móc nối với cái cô gái đã mang thai kia chứ?
Tưởng tượng cảnh Diệp Lãng vừa quan hệ với người phụ nữ kia, sau đó lại lập tức đối xử dịu dàng với y. Lạc Dương khó chịu đến mức dạ dày thắt lại, y cố gắng làm mình dừng khóc thút thít, lại cảm thấy càng thêm khó chịu.
Mọi trả giá đều trở thành một trò hề.
Nhìn Lạc Dương run rẩy như cả linh hồn đều bị rút ra, Diệp Lãng buông lỏng bàn tay đang áp chế y ra.
Lạc Dương lập tức trượt dọc theo thân cây mà quỳ rạp xuống đất, một bàn tay gắt gao ấn chặt chỗ dạ dày, hô hấp đột nhiên đột nhiên trở nên gấp gáp gian nan.
Diệp Lãng cho rằng y đang khóc, thấp giọng nói: "Anh xin lỗi, là Diệp Lãng anh có lỗi với em. Lạc Dương, em hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/3196292/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.