Sau khi Lạc Dương ép hỏi, Diệp Thước vội vã ngắt điện thoại. Diệp Thước cầm di động nửa ngày không nhúc nhích, có điều sau khi hắn suy sụp cả đêm, ngày hôm sau tinh thần lập tức phấn chấn trở lại.
Mặc kệ thế nào, hắn đều phải nghĩ cách chạy theo Lạc Dương giải thích, cho dù Lạc Dương không tin, hắn cũng không nhụt chí, hắn quyết tâm rồi!
Kỳ nghỉ đông của Lạc Dương thật ra rất đơn giản, chỉ đi dạo, sau đó mua chút đồ ăn vặt và nguyên liệu nấu ăn nhét đầy tủ lạnh, một ngày ba bữa tự mình động thủ, biến hóa đa dạng, quây quần bên nhau, mỗi ngày trôi qua đều rất hạnh phúc, không có việc gì thì lên mạng chơi game, hoặc là xuống lầu chạy bộ trong sân thể dục của trường, nếu không thì chơi bóng rổ, tự chụp bóng dẫn bóng, chốc lát sau lại tự ném vào rổ.
Lạc Dương đang chụp bóng hăng say, chỉ còn cách rổ ba bước thì một nam sinh cao gầy chạy tới, thở hồng hộc ra khói, khó giấu vẻ mặt tươi cười xán lạn: "Giáo sư Lạc, cuối cùng cũng tìm được thầy rồi!"
Lần này Diệp Thước chỉ mặc trang phục thể thao bình thường của Adidas, thoạt nhìn đã thấy soái ca rạng rỡ như ánh mặt trời.
Nhìn kỹ thì bên trong bộ đồ thể thao của Diệp Thước là đồng phục với áo lông, nếu không phải hắn chạy sinh nhiệt thì chắc chắn sẽ bị đông lạnh đến run bần bật.
Quả bóng của Lạc Dương trực tiếp văng vào thành rổ, căn bản là chưa tới, đập trên mặt đất hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-day-deo-can-anh-chiu-trach-nhiem/2470397/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.