Thời tiết đã bước vào đông, buổi tối đến, những bong tuyết bay lất phất, những bong tuyết chưa rơi xuống đất hóa thành không khí ướt át, mang tới một cơn gió hơi có chút lạnh giá, bầu trời cũng có chút u ám hơn mấy phần.
Cẩu Oa mang theo thương, vừa bước lên đã gặp cơn gió thổi qua, bất giác run lên, lầm bầm chửi: " Mẹ nó chứ, tối nay lạnh thật, may mà nương tử cận thận đưa cho ta áo gia cẩu để khoác, nếu không không biết có thành người nữa không?"
Hắn quay đầu lại nhìn sĩ tốt của mình, người nào người nấy đều lạnh rụt cả cổ vào, bất giác cười ha ha: " Vẫn là người lấy vợ có phúc hơn, biết nóng, biết lanh, biết thương người đàn ông của mình."
Hắn lấy từ trong áo một chiếc bánh bao to không nhân, mọt miếng thịt bò to, cẩu Oa dương dương đắc ý, ưỡn ngực lên hô: " Phấn chấn lên chút, đi tuần đêm nào."
Tiếp đó một đội quân bắt đầu tuần hành qua các đường phố trong đêm.
Trong nhà Thác Bạt Võ, tộc nhân đứng đầy ở hậu trái, người nào cũng mang theo binh khí sang lóa, có người còn mang them áo giáp, mặt hung hăng, khuôn mặt đầy sát khí đằng đằng.
Tây Hạ quốc này là Tây Hạ quốc của Thác Bạt Thị chúng ta, đại vương có thể có được thiên hạ như ngày hôm nay đều dựa vào tộc ta, bây giờ thì sao? Đại vương đã ngồi vững long đình, người của Thác Bạt thị chúng ta không những không nhận được lợi ích gì, không có được thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085977/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.